浊泾清渭
浊泾清渭 (濁涇清渭) 是一个汉语词语,拼音是zhuó jīng qīng wèi,该词语属于成语,分字 [浊,泾,清,渭]。

读音zhuó jīng qīng wèi
怎么读
注音ㄓㄨㄛˊ ㄐ一ㄥ ㄑ一ㄥ ㄨㄟˋ
※ 词语「浊泾清渭」的拼音读音、浊泾清渭怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
浊泾清渭[ zhuó jīng qīng wèi ]
⒈ 语本《诗·邶风·谷风》:“泾以渭浊,湜湜其沚。”孔颖达疏:“言泾水以有渭水清,故见泾水浊。”古以为泾水浊,渭水清。比喻是非善恶分明。
引证解释
⒈ 参见“涇渭分明”。参见“涇渭分明”。
引语本《诗·邶风·谷风》:“涇 以 渭 浊,湜湜其沚。”
孔颖达 疏:“言 涇水 以有 渭水 清,故见 涇水 浊。”
古以为 泾水 浊, 渭水 清。比喻是非善恶分明。 唐 杜甫 《秋雨叹》诗:“去马来牛不復辨,浊 涇 清 渭 何当分。”
元 刘秉忠 《木兰花慢·望月婆罗门引》词:“谁辨浊 涇 清 渭,一任东流。”
国语辞典
浊泾清渭[ zhuó jīng qīng wèi ]
⒈ 比喻明辨是非,判别善恶。参见「清渭浊泾」条。
引唐·杜甫〈秋雨叹〉诗:「去马来牛不复辨,浊泾清渭何当分?」
更多词语拼音
- fēng huá zhuó shì风华浊世
- chén zhuó尘浊
- yū zhuó淤浊
- cū zhuó粗浊
- zhuó dài浊代
- fǔ zhuó腐浊
- qīng shèng zhuó xián清圣浊贤
- huì zhuó晦浊
- zhuó láo浊醪
- rǔ zhuó yè乳浊液
- xuān zhuó暄浊
- zhuó luàn浊乱
- zé zhuó泽浊
- wū zhuó污浊
- zhuó zào浊躁
- zǐ zhuó滓浊
- nóng zhuó浓浊
- wò zhuó龌浊
- wū ní zhuó shuǐ污泥浊水
- qīng zhuó tóng liú清浊同流
- jīng shuǐ泾水
- wèi jīng渭泾
- jīng wèi fēn míng泾渭分明
- cǎi xiāng jīng采香泾
- yáng jīng huà洋泾话
- jǐn fān jīng锦帆泾
- jīng qīng wèi zhuó泾清渭浊
- jīng wèi zì míng泾渭自明
- zhuó jīng qīng wèi浊泾清渭
- sì jīng四泾
- yáng jīng bāng洋泾浜
- jīng zhuó wèi qīng泾浊渭清
- jīng chuān泾川
- wèi zhuó jīng qīng渭浊泾清
- qīng wèi zhuó jīng清渭浊泾
- jīng xī泾溪
- jǐn jīng锦泾
- jīng wèi泾渭
- jīng wèi bù fēn泾渭不分
- jīng wèi zì fēn泾渭自分
- qīng shēn清深
- qīng shí清时
- qīng zhàng清账
- qīng huá dà xué清华大学
- qīng xià清夏
- qīng qīng轻清
- qīng gē màn wǔ清歌曼舞
- qīng tì清涕
- qīng míng jié清明节
- qīng hún zào bái清浑皂白
- qīng wàng清望
- qīng yào清要
- qīng chún清醇
- qīng shuā清刷
- qīng chōng清冲
- qīng míng shàng hé tú清明上河图
- shuō bù qīng说不清
- wèi zhuó jīng qīng渭浊泾清
- qīng wēi清微
- hé qīng hǎi jié河清海竭
- zhù yán diào wèi筑岩钓渭
- hóng wèi鸿渭
- ēn shēn wèi yáng恩深渭阳
- xǐ wèi洗渭
- wèi chéng渭城
- jīng wèi泾渭
- zhuó jīng qīng wèi浊泾清渭
- jiāng yún wèi shù江云渭树
- wèi zhuó jīng qīng渭浊泾清
- wèi yáng zhī qíng渭阳之情
- jīng wèi bù fēn泾渭不分
- jīng wèi zì míng泾渭自明
- wèi chuān渭川
- jīng wèi fēn míng泾渭分明
- wèi bīn渭滨
- lǚ wèi吕渭
- hé wèi河渭
- jīng zhuó wèi qīng泾浊渭清
- hán wèi函渭
- wèi qǔ渭曲
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.