鞭棰
鞭棰 (鞭箠) 是一个汉语词语,拼音是biān chuí,该词语属于,分字 [鞭,棰]。

读音biān chuí
怎么读
注音ㄅ一ㄢ ㄔㄨㄟˊ
鞭棰(读音biān chuí)的近同音词有 边陲(biān chuí)鞭捶(biān chuí)边吹(biān chuī)边垂(biān chuí)
※ 词语「鞭棰」的拼音读音、鞭棰怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
鞭棰[ biān chuí ]
⒈ 鞭子。亦用作比喻。
⒉ 鞭打。
⒊ 比喻督促、勉励。
⒋ 征服,控制。
引证解释
⒈ 鞭子。亦用作比喻。
引《国语·吴语》:“君王不以鞭箠使之,而辱军士使寇令焉。”
汉 刘向 《说苑·谈丛》:“騏驥日驰千里,鞭箠不去其背。”
欧榘甲 《新广东》五:“鄙人虽浅陋,愿执鞭箠为马前卒。”
何其芳 《一个平常的故事》:“让我的歌唱变成鞭箠。”
⒉ 鞭打。
引《东观汉记·和熹邓皇后传》:“宫人盗者,即时首服,不加鞭箠,不敢隐情。”
《太平广记》卷四八九引 唐 无名氏《冥音录》:“幼时,每教其艺,小有所未至,其母輒加鞭箠,终莫究其玅。”
《二刻拍案惊奇》卷八:“明日主人寻究,定遭鞭箠。”
刘师培 《悲佃篇》:“若输税逾期,则鞭箠之惨,无异于公庭。”
⒊ 比喻督促、勉励。
引梁启超 《中国积弱溯源论》第一节:“但使有一姓能箝制我而鞭箠我者,我即从而崇拜之拥护之。”
⒋ 征服,控制。
引清 姚鼐 《书<货殖传>后》:“方 秦始皇 统一区夏,鞭箠夷蛮,雄略震乎当世。”
更多词语拼音
- qū shí shén biān驱石神鞭
- zuì chuí biān醉垂鞭
- biān shā鞭杀
- biān chǐ鞭耻
- biān cè鞭策
- biān yuē鞭约
- zhú biān竹鞭
- tiáo biān fǎ条鞭法
- pú biān zhī fá蒲鞭之罚
- gēng niú wéi zhǔ zāo biān zhàng耕牛为主遭鞭杖
- tóu biān duàn liú投鞭断流
- zhí biān执鞭
- sān biān jiǔ三鞭酒
- zhì biān制鞭
- huǒ biān火鞭
- zhí biān zhuì dèng执鞭坠镫
- xiān rén biān仙人鞭
- biān zhuó鞭茁
- biān sī mào yǐng鞭丝帽影
- biān chì鞭抶
- chuí chǔ棰楚
- chuí zhàng棰杖
- zhàng mǎ chuí杖马棰
- chuí rǔ棰辱
- chuí gé棰革
- chǔ chuí楚棰
- chī chuí笞棰
- chuí péng棰搒
- chǐ chuí尺棰
- qiān chuí dǎ luó,yī chuí dìng shēng千棰打锣,一棰定声
- tóu chuí投棰
- chuí dǎ棰打
- chuí chì棰抶
- zǒu chuí走棰
- biān chuí鞭棰
- chuí chī棰笞
- chuí lìng棰令
- pī chuí批棰
- huà chuí画棰
- chuí sǔn棰损
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.