《登黄鹤楼步韵》拼音版

明代李麟

dēnghuánglóuyùn--lín

lóuxiānzizhōuliúchuánkuàhuáng

cānxiáxiāngběnshēnqīngpiāoránhuàxiángliáokuò

chuánshuílóushàngtóubáishíshāluò

xiànshǒupínglínchénshuǐbēizhǎngānxiàngcháoyuán

西shānliánjuǎnqīngláifēngyúnfēipiāomiǎoxiāngwánggōng

xiāngkōngzhōngxiàshénjīnglíngzhíxīngtōng

yínpíngyuèlǎnhúnshuǐjǐnzhàngchūnpiānshòufēng

jiǎoshēngjīngméihuāluòbèijuédàoxiānrénwēng

guānchácán殿diànqúnyàntóufēnshuānghuábàn

cǎizhēnchùcāntóngxiàoqiànnánshuāngzhìhàn

háicónglǎoxuéshēnghuángqiánshēnzuòxiāngjiàn

wénshuōlíngjūnxiāntuìwèiwènxiānwēngcéngshímiàn

yīnzhīshēngāiyǐngjiāngtóuzhuóliàn

zhōngshǐjūnēnshìbǎiliàngāngchángzhēntiěhàn

上一首: 唐璧《龙图》

下一首: 李麟《拟古》

李麟简介

明代·李麟的简介

明浙江鄞县人,字次公。工绘画,精于人物,善白描,尤长写貌,自署龙眠后身。中年好释氏,礼僧达观为弟子,遂专画佛像,好佛者竞相收藏。...