诗词六六 > 诗文 > 歌行一首 > 拼音版

《歌行一首》拼音版

唐代法藏

xíngshǒu--cáng

rénzhòngzhòngjīngāoguǎzōngjìngsòngzuòzhīyīn

jīnshízhìzōngjìngsòngzuòxuéshìháidòngyòngnánxún

suǒjiēshìshàngzhězhōngkuángzōngjìngsòngzuòwǎngyòngxīn

píngtǎnzhāntánkěnshōuyàodēngxiǎnzōngjìngzuòzhì访fǎng椿chūnlín

qióngzishěyuǎntáoshìquèběnshějuézhīyīn

pínzháizhōngjiàbǎoquèjiāngchèngmàirénzōngjìngsòngzuòxiǎochèngmǎijīn

xīnxiāngyòngháisòngzuònéngshēnchángjìngjiènéngqīn

yùnyòngnéngsuígāoxiàlíngguāngqiěsòngzuòyuánshìchén

xiāngsòngzōngjìngxīnnéngyùnyàoyīngshēngyīngsuífāngzhào

suīzàifāngérzàifāngrènyùngāozǒngnéngmiào

sòngzōngjìngzuòxúntóuwěilíngsòngzōngjìngzuòyànguāngyùnyùncóngzhǐjīnzhě便biànshìxīnsòngzōngjìngzuòzhějīnquánshìxīnxīnyòngmíngshígèngsòngzōngjìngzuòxīnyòngmíngxīnxīněr

fāngzuòchùyùnyòngzōng

shíjīnmíngsòngzuòrénzhōngcháomànsòngzuòmànzōngjìngzuòmánbiéqiúde

qínzōngjìngzuòquànxīnxuéjìncónglínjiāngbìngyǎnrènhuāzhēn

shuōjiàoběnqióngxiāng广guǎngyuánláishíxīn

lesòngzōngjìngzuòshíxīnshísòngzōngjìngzuòlejìnglexīnshíjìngsòngzōngjìngzuòshíxīnlejìngchánjìng

dànzōngjìngzuòruòsòngzuòzhīnénglejìng便biànshíxīnwàndōuyǐng

quànqiěxuéwèishīyòngdēnggāoxiàngxiàkuī

píngyuányòngjīngāngzuānjiànrènzhīzhōngcuòxiàzhuī

xiàngqiánláirénshānsēngyǒurén

lekōngxiāngshīsòngzuòlejìngxīnkōngwángyònglíngluójiāngzuòfānsòngzuòwèi

zhōnglerényōusuì

sòngsānzuòyōusuìzhōngxué

jiāhuàisòngzuò怀huáiquèzhēnbǎocángzhōngcóngrén

jìngjièwàngqíngshēngzhǐshuǐmiànsòngzuòshàngchéng

dànnéngdāngjìngqíngsòngzuòháitóngshuǐmiànběnpíng

yīngyīngxiǎoyùnyòngzhǐsuísòngzuòsuízhū

bèisòngzuòmáodàijiǎoxíngsuīnéngyīngzhīxīnsòngzuòyīngzhīqíngshū

yīngyǎnshíruòqiānwànxiàngnéngtáoyǐngzhì

fánzhǐshìwèicéngguānqīngér退tuì

yīngěrshíruòyōuxiǎoyīnshēng

shénsòngzuòshífāngzhōngshímínglíngguāngyùnyùnchángxiāng

yīngshíjuéfēnbiézhàozhúsēnluózhǎngsòngzuòhéngxiē

tòuguòshānshíjiānyàoqiězhàoshíchángmiè

jìngwèizhōngcháozhàozhúxíngsòngzuòyuánduì

shè使shǐsòngzuòěrrènchíhuànshēnyùnyòngdōushéshēn

nántángjìngyúnèrsēngtángjuǎnshísòngzishēngběnchánménzhūshīsòngjuǎnshàngzhīxiàlìngzōngjìngjuǎnjiǔzuòjuǎnshíjuǎnjuǎnjiǔshōufēnwén

法藏简介

唐代·法藏的简介

法藏,姓周,南康人。幼研史籍,明于医方。中年投本郡宝积院纳戒。又师马祖。后北下庐山,卜居五老峰,世称高城和尚。宝历中卒,年八十二。诗一首。(《全唐诗》无法藏诗,传据《祖堂集》卷...