《东川节度歌》拼音版

宋代程公许

dōngchuānjié--chénggōng

dōngchuānjiébīngxióngchángwénzhèhuànwēng

bǎiniánjiānrénshìfēnbiànmièwéiyǒuqīngshāngǔngǔnjīntóng

chūnguānshìlángtàishǐláiguānfēng

niánwǎnchuītiáowèilántáishàngyānmíngméng

tángjiāofèigōngsuǒháiyǒuzhúchíértóng

shìshíběichénzhuǎnsāoxiè绿línzhīkòufēnnèihòng

luòyīnléiyuèshuānglóngsuìzhǎnggōngtóngshǎogōng

shǎogōngzhènxiānshíqiānhuánghuángfēipèihóng

jīnchéngmiànsēnxuēzéifēng

sānzāizhīdòngǒucānhuìtiānbáosuìértóng

ránjiàngzhèzhùjiānzāiānzháizhī鸿hóng

xiǎnjiéguànjīnshíshānchéngxīnbǎizhì

liáoràoxiàzhōuchéngtōnggāoshíshǒuchùwànrèn

jiānbìngtiěwèngpáncéngqiónglóupéngdānxiáwèiwèi

xíngshìshǒugōngxiàngláiniútóuzhetíngchù

qíngyānwànjǐngmíngshuāngtóngchèsāngwèiníngguò

zhùnánwèigōngshìlángyōuguóbǐngzhuōyuèshí

shǐmóukěn使shǐqīngshāngnóngdēngdēngzhīzhùfēnbǎi

cháojiéjīnyōngchūhuàchéngwèihuàn

yòukǒngguǐfēiréngōnghuànnǎngdōngshòuxíng

hènhuípèiqínróngxiànglìngyǎnqiánjiànshì

wěizàipiāndāngjiāchōngróngbàijiēcáijiǒng

ānhuànshīlǎowèizuólónghuángzuòcháogānquángōng

míngtiānjiǔzhòngkǎi怀huáibàowěijiùchítuó

zhǎngānyuǎnshēnpéngjiāxiǎodōngchuān

zhéxuányíngfēngsānniányàntīngzào

jiǎbīngshíkōngshìwèinánfēi

suǒbìngtāotāojiēméngmíngtángzhǐzhù

mángjuélìnggōnggèngwài广guǎng

wànqǐngyúnmèngxiōngdōngchuānjiébīngxióng

shēnglièchuòfēnglóngxiānzhōuhòutiānxià

fēngyúnlóngcóng

程公许简介

宋代·程公许的简介

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清...〔► 程公许的名句(303条)