风声妇人
风声妇人 (風聲婦人) 是一个汉语词语,拼音是fēng shēng fù rén,该词语属于,分字 [风,声,妇,人]。

读音fēng shēng fù rén
怎么读
注音ㄈㄥ ㄕㄥ ㄈㄨˋ ㄖㄣˊ
※ 词语「风声妇人」的拼音读音、风声妇人怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
风声妇人[ fēng shēng fù rén ]
⒈ 指营伎。
引证解释
⒈ 指营伎。
引南唐 刘崇远 《金华子杂编》卷上:“高燕公 在 淮南 日,任 江扬 宰,有弟收拾一风声妇人为歌姬,在舍。”
宋 王谠 《唐语林·补遗三》:“﹝公﹞从容谓 牧 曰:‘风声妇人若有顾盼者,可取置之所居,不可夜中独游,或昏夜不虞,奈何?’”
清 俞正燮 《癸巳类稿·除乐户丐户籍及女乐考附古事》:“营伎,亦曰风声妇人,取《古文尚书》表厥井里,树之风声之义。”
亦作“风声贱人”。 宋 王谠 《唐语林·补遗三》:“晦辞 于坐间,与官妓 朱良 别,因掩袂大哭。 赡 曰:‘此风声贱人,员外何必如此!’”
更多词语拼音
- shí yǔ wǔ fēng十雨五风
- mén fēng门风
- fēng péng风篷
- chéng fēng承风
- cóng fēng ér mí从风而靡
- jí fēng zhòu yǔ急风骤雨
- shēn shì fēng dù绅士风度
- fēng qí风旗
- fēng cháo风潮
- fēng hǎi风海
- yí fēng yú yùn遗风余韵
- fēng chuī rì shài风吹日晒
- guǐ fēng zhěn鬼风疹
- yī shān fēng一扇风
- qù fēng趣风
- kè wù cái fēng刻雾裁风
- nòng yuè cháo fēng弄月嘲风
- ruǎn fēng软风
- bīn fēng邠风
- fēng tiáo风调
- fēng shēng fù rén风声妇人
- kēng shēng吭声
- gēn shēng跟声
- měi shēng chàng fǎ美声唱法
- xiān shēng duó rén先声夺人
- kū shēng枯声
- qiān shēng签声
- xiū shēng měi yù休声美誉
- fèng shēng凤声
- diào shēng xié lǜ调声叶律
- pāo shēng抛声
- bù zuò shēng不做声
- fán shēng繁声
- xié shēng邪声
- qiǎn shēng浅声
- wú shēng yuè无声乐
- biān shēng鞭声
- shēng shuò声朔
- yí shēng zhuì xù遗声坠绪
- yīng shēng mào shí英声茂实
- dài nián fù待年妇
- nèi mìng fù内命妇
- qí fù旗妇
- fù yòu妇幼
- pō fù泼妇
- yòu fù bēi幼妇碑
- sī fù丝妇
- ā ěr nuò fēn ní fū fù xiàng阿尔诺芬尼夫妇像
- fù sì妇寺
- yǎng nǚ diào fù养女调妇
- sān zhēn fù三贞妇
- nèi fù内妇
- bǐ fù鄙妇
- fù rén rú zǐ妇人孺子
- sān rì xīn fù三日新妇
- ér fù儿妇
- lǐ fù俚妇
- chán fù孱妇
- zhí xí fù侄媳妇
- dú fù shān独妇山
- xī hàn fū rén西汉夫人
- yǒng xiàng gōng rén永巷宫人
- rén shì人世
- yǎ rén shēn zhì雅人深致
- rén tǐ měi人体美
- gè rén zì sǎo mén qián xuě,mò guǎn tā rén wǎ shàng shuāng各人自扫门前雪,莫管他人瓦上霜
- rén féng xǐ shì jīng shén shuǎng人逢喜事精神爽
- lì rén丽人
- ài rén爱人
- rén shēng人声
- shì rén xiǎo shuō市人小说
- zhí fà rén直发人
- mín rén民人
- guì rén jiàn jǐ贵人贱己
- gān dǎn zhào rén肝胆照人
- guó jiā gōng zuò rén yuán国家工作人员
- páng biān rén旁边人
- yī jiè xíng rén一介行人
- chéng rén zhī wēi乘人之危
- shí rén tì tuò拾人涕唾
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.