齿豁头童
齿豁头童 (齒豁頭童) 是一个汉语词语,拼音是chǐ huō tóu tóng,该词语属于成语,分字 [齿,豁,头,童]。

读音chǐ huō tóu tóng
怎么读
注音ㄔˇ ㄏㄨㄛ ㄊㄡˊ ㄊㄨㄥˊ
齿豁头童(读音chǐ huō tóu tóng)的近同音词有
※ 词语「齿豁头童」的拼音读音、齿豁头童怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
齿豁头童[ chǐ huō tóu tóng ]
⒈ 齿缺发秃。指老态。
引证解释
⒈ 齿缺发秃。指老态。
引宋 陈师道 《宿柴城》诗:“卧埋尘叶走风烟,齿豁头童不计年。”
宋 陈与义 《雨中对酒庭下海棠经雨不谢》诗:“天翻地覆伤春色,齿豁头童祝圣时。”
宋 陆游 《示儿》诗:“齿豁头童方悟此,乃翁见事可怜迟。”
国语辞典
齿豁头童[ chǐ huò tóu tóng ]
⒈ 豁,破缺。头童,老人秃顶。齿豁头童指齿落头秃,形容年老体衰的样子。宋·陆游〈落谢职表〉:「命之多艰,动辄为累,强起仅余于数月,退归又阅于六年,齿豁头童,心勦形瘵。」也作「头童齿豁」。
近老态龙钟
反返老还童 年富力强
更多词语拼音
- chǐ càn齿粲
- chǐ cì齿次
- jiù chǐ旧齿
- hào chǐ míng móu皓齿明眸
- chǐ guān齿冠
- niè chǐ涅齿
- bān chǐ班齿
- hào chǐ皓齿
- chǐ yá yú huì齿牙馀惠
- huò chǐ获齿
- jiàn chǐ见齿
- chún chǐ zhī bāng唇齿之邦
- chǐ huò齿豁
- chǐ yá齿牙
- qiē chǐ fǔ xīn切齿拊心
- chǐ ràng齿让
- bù chǐ不齿
- hào chǐ é méi皓齿蛾眉
- lěng chǐ冷齿
- chǐ lěng齿冷
- huō míng豁冥
- huò rán guàn tōng豁然贯通
- huō xiāo豁庨
- huō jìn豁劲
- huō wù豁悟
- xiāo huō消豁
- huò dá豁达
- huō pì豁辟
- yí huō夷豁
- huō lüè豁略
- chāo huō超豁
- huō làng豁浪
- huō zhǐ tóu豁指头
- huō qíng豁情
- fà tū chǐ huò发秃齿豁
- yú huō余豁
- huō lā lā豁拉拉
- shēn huō深豁
- sàn huō散豁
- huō zuǐ豁嘴
- dǐng tóu fēng顶头风
- pù tóu kǒu铺头口
- tóu xíng头行
- tóu tóu shì dào头头是道
- bǐ tóu shēng huā笔头生花
- chuí tóu sàng qì垂头丧气
- guǎi zǐ tóu拐子头
- jí tóu急头
- làng zǐ huí tóu浪子回头
- gòu miàn péng tóu垢面蓬头
- kuí tóu夔头
- sāo tóu搔头
- dāng tóu bàng hè当头棒喝
- gǎn tóu shuǐ赶头水
- píng tóu lùn zú评头论足
- zhuāng tóu庄头
- dì tóu shé地头蛇
- rì tou日头
- gāo pín tóu高频头
- là qiāng tóu蜡枪头
- tóng mèi童昧
- niú tóng mǎ zǒu牛童马走
- ér tóng wén huà gōng儿童文化宫
- kāi jūn tóng开君童
- qīng tóng jūn青童君
- bì tóng嬖童
- rèn shèng tóng任圣童
- tóng chǐ童齿
- ér tóng tuán儿童团
- tóng shān童山
- zhòng tóng zǐ重童子
- mǎ tóng马童
- cūn tóng村童
- méng tóng蒙童
- hái tóng孩童
- shí jīng tóng zǐ十经童子
- xuě shān tóng zǐ雪山童子
- tóng hái童孩
- tóng hūn童昏
- ān tóng安童
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.