辰星
辰星是一个汉语词语,拼音是chén xīng,该词语属于,分字 [辰,星]。

读音chén xīng
怎么读
注音ㄔㄣˊ ㄒ一ㄥ
辰星(读音chén xīng)的近同音词有 晨星(chén xīng)晨省(chén xǐng)晨兴(chén xīng)趁兴(chèn xīng)臣姓(chén xìng)趁行(chèn xíng)
※ 词语「辰星」的拼音读音、辰星怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
辰星[ chén xīng ]
⒈ 即水星。
⒉ 指心宿。
引证解释
⒈ 即水星。参见“水星”。
引《史记·天官书》:“刑失者,罚出辰星。”
张守节 正义引《天官占》:“辰星,北水之精,黑帝之子,宰相之祥也。”
《广雅·释天》:“辰星谓之爨星,或谓之免星,或谓之鉤星。”
⒉ 指心宿。
引《楚辞·远游》:“奇 傅説 之託辰星兮,羡 韩众 之得一,形穆穆以浸远兮,离人羣而遁逸。”
王逸 注:“辰星、房星,东方之宿,苍龙之体也。”
国语辞典
辰星[ chén xīng ]
⒈ 东方的星宿。
引《楚辞·屈原·远游》:「奇傅说之托辰星兮,羡韩众之得一。」
⒉ 水星的别名。参见「水星」条。
英语Mercury in traditional Chinese astronomy, see also 水星[shui3 xing1]
德语das Sternbild 房fang2 (S, Astron)
更多词语拼音
- cháo chén朝辰
- nián chén年辰
- chén hé xì辰河戏
- yú chén余辰
- mào chén贸辰
- chén guāng辰光
- chén héng辰衡
- hào mó chén耗磨辰
- lìng chén令辰
- jí chén吉辰
- shí èr chén shǔ十二辰属
- fā shēng chén发生辰
- qī chén七辰
- shùn chén顺辰
- zhū chén朱辰
- shuāng lù zhī chén霜露之辰
- shí èr chén十二辰
- shàng chén上辰
- chén hàn辰汉
- chāo chén超辰
- shāng xīng商星
- qī xīng jiàn七星剑
- cháng xīng chì kǒu长星赤口
- tiáo zhǒu xīng笤帚星
- jiǎo xīng角星
- xīng yǒu星牖
- yǔ líng xīng sàn雨零星散
- líng líng xīng xīng零零星星
- jiàn xīng见星
- xīng yú星榆
- yào xīng耀星
- xīng bù星布
- huáng xīng yè黄星靥
- huáng xīng潢星
- qǐ míng xīng启明星
- xīng hóng星虹
- xīng jīn星津
- jí xīng极星
- yǐng xīng影星
- èr xīng二星
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.