令辰
令辰是一个汉语词语,拼音是lìng chén,该词语属于,分字 [令,辰]。

读音lìng chén
怎么读
注音ㄌ一ㄥˋ ㄔㄣˊ
令辰(读音lìng chén)的近同音词有 凌晨(líng chén)灵琛(líng chēn)陵晨(líng chén)灵榇(líng chèn)灵辰(líng chén)
※ 词语「令辰」的拼音读音、令辰怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
令辰[ lìng chén ]
⒈ 吉利的时辰。一昼夜自子至亥为十二辰。
⒉ 指吉日。
引证解释
⒈ 吉利的时辰。一昼夜自子至亥为十二辰。
引《国语·楚语下》:“百姓夫妇择其令辰,奉其牺牲。”
韦昭 注:“辰,十二辰。”
《国语·楚语下》“十二辰以致之” 韦昭 注:“十二辰,子至亥。择其吉日令辰,以致神。”
⒉ 指吉日。
引《仪礼·士冠礼》:“吉月令辰,乃申尔服,敬尔威仪,淑慎尔德,眉寿万年,永受胡服。”
南朝 梁 沉约 《湘州枳园寺刹下石记》:“齐 之 永明 六年,六月三日,盖木运将启之令辰,上帝步天之嘉日,乃抗崇表於苍云,植重扃於玄壤。”
唐 张九龄 《南郊赦书》:“存者可筹其官荣,逝者当録其胤嗣,使幽明同庆,知有令辰。”
国语辞典
令辰[ lìng chén ]
⒈ 吉日、吉辰。
引《仪礼·士冠礼》:「吉月令辰,乃申尔服。」
南朝梁·沈约〈湘州枳园寺刹下石记〉:「齐之永明六年六月三日,盖木运将启之令辰。」
更多词语拼音
- wǔ shēn sān lìng五申三令
- mìng lìng jù命令句
- mì lìng密令
- lìng jūn令君
- lìng zé令则
- jiè yán líng戒严令
- fǎ lìng法令
- yè lìng业令
- hán líng韩令
- lìng dì令弟
- qū lìng趋令
- màn lìng慢令
- gōng chē sī mǎ líng公车司马令
- yǎ lìng雅令
- kù líng酷令
- yù lìng谕令
- wéi lìng违令
- juàn líng倦令
- xiān lìng先令
- wáng xiàn lìng王县令
- shí èr chén duī十二辰堆
- chén jià辰驾
- yú chén余辰
- zōu chén诹辰
- nián chén年辰
- zhēn chén贞辰
- jiǎn chén简辰
- guàn chén贯辰
- jiàn chén贱辰
- mào chén贸辰
- èr chén二辰
- chén shì辰事
- zhǐ chén指辰
- chén liú辰旒
- chén jīng辰精
- jiàn chén yuè建辰月
- chén mǔ辰牡
- shàng chén上辰
- duó chén铎辰
- chén xiù辰宿
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.