天师符
天师符 (天師符) 是一个汉语词语,拼音是tiān shī fú,该词语属于,分字 [天,师,符]。

读音tiān shī fú
怎么读
注音ㄊ一ㄢ ㄕ ㄈㄨˊ
※ 词语「天师符」的拼音读音、天师符怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
天师符[ tiān shī fú ]
⒈ 旧俗端午日以黄纸盖以朱印,绘天师、锺馗像或五毒符咒,粘于中门以避祟恶,谓之天师符。见清·富察敦崇《燕京岁时记·天师符》。
引证解释
⒈ 旧俗端午日以黄纸盖以硃印,绘天师、 锺馗 像或五毒符咒,粘于中门以避祟恶,谓之天师符。见 清 富察敦崇 《燕京岁时记·天师符》。
更多词语拼音
- shān wài yǒu shān,tiān wài yǒu tiān山外有山,天外有天
- tiān zǐ mó天子魔
- tiān yá hǎi jiǎo天涯海角
- yīng tiān cóng rén应天从人
- tiān zàn天赞
- tiān qiàn天壍
- jīn tiān金天
- xuán tiān悬天
- làng jì tiān yá浪迹天涯
- tuō tiān托天
- jiàng tiān绛天
- gǎi tiān改天
- wǔ léi tiān xīn zhèng fǎ五雷天心正法
- èr tiān二天
- cháo tiān yī zhù xiāng朝天一炷香
- hú tiān shén胡天神
- yù tiān xiān玉天仙
- tiān wài天外
- tán tiān谈天
- wèi tiān zhī mìng畏天知命
- duō kǒu ā shī多口阿师
- zhòu jìn shī咒禁师
- dèng shī邓师
- gǔ shī罟师
- shī zǐ guó师子国
- bān shī颁师
- guǎn shī馆师
- yù bǎn shī玉版师
- chéng shī成师
- shè rén shī射人师
- shī tián师田
- shī jì师祭
- méng shī蒙师
- shī mó师模
- shī mù师慕
- dōng gōng sān shī东宫三师
- shī pó师婆
- yī zì shī一字师
- piān shī偏师
- xuán shī旋师
- xiāng fú相符
- hēi xīn fú黑心符
- jūn fú军符
- biǎo yīn fú hào表音符号
- fú jià符架
- zhào fú召符
- fú shí符实
- jīn fú金符
- huáng fú黄符
- xuán nǚ fú玄女符
- fú zhēng符征
- fú chì符勅
- fú tú符图
- fú qì符契
- chuán fú传符
- jiàng fú降符
- sān zhū fú三珠符
- fú ruì符瑞
- yín fú银符
- zì fú chuàn字符串
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.