书令史
书令史 (書令史) 是一个汉语词语,拼音是shū lìng shǐ,该词语属于,分字 [书,令,史]。

读音shū lìng shǐ
怎么读
注音ㄕㄨ ㄌ一ㄥˋ ㄕˇ
※ 词语「书令史」的拼音读音、书令史怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
书令史[ shū lìng shǐ ]
⒈ 古代佐理案牍的官吏。晋、南朝宋有内台书令史,九品。隋诸省府寺各有令史、书令史、书吏之属。参阅《宋书·百官志下》、《通典·职官四》。
引证解释
⒈ 古代佐理案牍的官吏。 晋、南朝 宋 有内台书令史,九品。 隋 诸省府寺各有令史、书令史、书吏之属。参阅《宋书·百官志下》、《通典·职官四》。
更多词语拼音
- bì hù dú shū闭户读书
- shū wèi书味
- lǐ shū lóu李书楼
- xiáng shū降书
- chì bǐ shū赤笔书
- shū náng wú dǐ书囊无底
- shū shēng láng láng书声琅琅
- bù shū簿书
- pìn shū聘书
- shū míng hào书名号
- shū wén书文
- fēng shàn shū封禅书
- xiāng shū相书
- shū chú书厨
- shū bǎn书版
- jué xīn shū决心书
- quǎn shū犬书
- yī shū chē衣书车
- shàng shū lǚ尚书履
- zhì shū制书
- fèng lìng奉令
- shì lìng誓令
- jiāng líng江令
- lìng shì令式
- xià lìng yíng夏令营
- zhǐ lìng旨令
- liáng zhōu lìng梁州令
- cí lìng辞令
- lìng sì令似
- lìng bǐng令丙
- lìng cái令才
- lìng jié令节
- yuè fǔ lìng乐府令
- dài lìng待令
- pān lìng潘令
- lìng xīng令星
- gào líng诰令
- shàng lìng上令
- fā líng qiāng发令枪
- lìng láng令郎
- hàn shǐ汉史
- lì shǐ xiǎo shuō历史小说
- shǐ lǐ史李
- mì shǐ秘史
- sì shǐ四史
- zhù xià shǐ柱下史
- dūn shǐ惇史
- huì shǐ秽史
- shǐ liào史料
- chéng shǐ丞史
- cāng shǐ仓史
- zhēng cáng shǐ征藏史
- mín shǐ民史
- xiāo shǐ箫史
- yòu dū yù shǐ右都御史
- jīng shǐ bǎi zǐ经史百子
- yǎn shǐ演史
- yù shǐ御史
- zá shǐ杂史
- shǐ lùn史论
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.