青李书
青李书 (青李書) 是一个汉语词语,拼音是qīng lǐ shū,该词语属于,分字 [青,李,书]。
![青李书](/d/file/p4/83b0a37df28398ba7abcae51c011ed2b.jpeg)
读音qīng lǐ shū
怎么读
注音ㄑ一ㄥ ㄌ一ˇ ㄕㄨ
※ 词语「青李书」的拼音读音、青李书怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
青李书[ qīng lǐ shū ]
⒈ 晋代大书法家王羲之所书《来禽帖》中,有一则开头有“青李”字样。后世因以“青李书”泛指法帖。
引证解释
⒈ 晋 代大书法家 王羲之 所书《来禽帖》中,有一则开头有“青李”字样。后世因以“青李书”泛指法帖。
引清 袁枚 《随园诗话》卷五:“梦楼 《偕全公魁使琉球》二首,云:‘将离更唱红兰曲,相忆应看《青李书》。’”
更多词语拼音
- qīng qióng青琼
- qīng lí青骊
- yù hǎi qīng玉海青
- qīng tóng hǎi青铜海
- dōng guā ráng qīng huā东瓜穰青花
- qīng tóng shén青童神
- qīng shéng青绳
- shā qīng杀青
- qīng tián wēng青田翁
- yā qīng liào chāo鸦青料钞
- qīng lián jū shì青莲居士
- qīng dòu shè青豆舍
- qīng chán青孱
- qīng zǐ pī tǐ青紫被体
- qīng yīn青殷
- qīng guāng yǎn青光眼
- qīng xū青虚
- qīng hàn zhōu青翰舟
- jīn zǐ yín qīng金紫银青
- qīng jīng青茎
- lǐ shì qiān tóu nú李氏千头奴
- lǐ shí èr李十二
- zhāng sān lǐ sì张三李四
- duǎn lǐ短李
- bào lǐ tóu táo报李投桃
- lǐ chuǎng李闯
- lǐ xiān李仙
- yǐ táo dài lǐ以桃代李
- nóng táo yàn lǐ浓桃艳李
- lǐ yù李煜
- táo lǐ桃李
- lǐ fó zǐ李佛子
- mài lǐ zuān hé卖李钻核
- shěn lǐ fú guā沈李浮瓜
- lǐ māo李猫
- lǐ chì李赤
- guā pí dā lǐ shù瓜皮搭李树
- yī jiè xíng lǐ一介行李
- lǐ ěr李耳
- huáng zhōng lǐ黄中李
- āi dì měi dūn shū哀的美敦书
- shū àn书案
- là bó shū蜡帛书
- mì shū密书
- diàn zǐ shū电子书
- shū zhǒng书种
- shū quē yǒu jiàn书缺有间
- yàn shū谳书
- yīn hào shū kōng殷浩书空
- lì shū历书
- niú jiǎo shū shēng牛角书生
- yíng shū楹书
- shū miàn yǔ书面语
- bā shū八书
- xīn táng shū新唐书
- shàng shū fáng上书房
- fǎ shū tiè法书帖
- yí shàng shū圯上书
- yuán shū元书
- fàn shū梵书
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.