时中
时中 (時中) 是一个汉语词语,拼音是shí zhōng,该词语属于,分字 [时,中]。

读音shí zhōng
怎么读
注音ㄕˊ ㄓㄨㄥ
时中(读音shí zhōng)的近同音词有 始终(shǐ zhōng)时钟(shí zhōng)适中(shì zhōng)室中(shì zhōng)示众(shì zhòng)失重(shī zhòng)侍中(shì zhōng)试种(shì zhòng)饰终(shì zhōng)释种(shì zhǒng)食重(shí zhòng)士众(shì zhòng)适衷(shì zhōng)恃众(shì zhòng)饰中(shì zhōng)誓众(shì zhòng)逝踵(shì zhǒng)示重(shì zhòng)矢忠(shǐ zhōng)师众(shī zhòng)试中(shì zhōng)失中(shī zhōng)失众(shī zhòng)失衷(shī zhōng)十重(shí zhòng)诗钟(shī zhōng)市重(shì zhòng)事衷(shì zhōng)
※ 词语「时中」的拼音读音、时中怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
时中[ shí zhōng ]
⒈ 儒家谓立身行事,合乎时宜,无过与不及。
引证解释
⒈ 儒家谓立身行事,合乎时宜,无过与不及。
引《易·蒙》:“蒙亨,以亨行,时中也。”
孔颖达 疏:“谓居蒙之时,人皆愿亨,若以亨道行之,于时则得中也。”
《礼记·中庸》:“君子之中庸也,君子而时中。”
孔颖达 疏:“谓喜怒不过节也。”
明 归有光 《孟子叙道统而不及周公颜子》:“性善时中之论,义利王伯之辨, 孟子 之自任以道,非僭也。”
郑观应 《<盛世危言>初刊自序》:“时中,用也。所谓变易者,圣之权也。”
⒉ 有时料中。
引《汉书·张良传》:“陛下用臣计,幸而时中。”
国语辞典
时中[ shí zhōng ]
⒈ 合乎时宜而无过与不及。
引《礼记·中庸》:「君子之中庸也,君子而时中。小人之中庸也,小人而无忌惮也。」
更多词语拼音
- xíng shí行时
- shí kuǎn时款
- shí huò时货
- shí bǐng时柄
- bèi shí guǐ背时鬼
- shí shù时澍
- yǒu zhì wú shí有志无时
- shí yuè时月
- fèi shí废时
- yè shí夜时
- shí wèi时味
- jué bù dài shí决不待时
- shí jūn时君
- tài yáng shí太阳时
- shí yí shì qiān时移势迁
- lín shí dài bàn临时代办
- shí xiū时休
- shí yùn时韵
- jiù shí lì sú救时厉俗
- rén shí人时
- zhōng wǔ中午
- shān zhōng xiāng山中相
- zhōng gòng中共
- rì zhōng jiāng zè日中将昃
- kǒu zhōng shī口中虱
- yáng wéi zhōng yòng洋为中用
- zhōng huá中华
- zhōng zūn中尊
- zhōng jìn中禁
- zhōng fèi中废
- shēn zhōng kěn qìng深中肯綮
- xiōng zhōng yǒu shù胸中有数
- yīn zhōng阴中
- zhōng yāng měi shù xué yuàn中央美术学院
- zhōng dà中大
- zhōng wài hé bì中外合璧
- huò zhōng yǒu fú祸中有福
- zhōng jiāo piào中交票
- zhōng qǐn中寝
- jiǔ zhōng qù酒中趣
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.