清霄
清霄是一个汉语词语,拼音是qīng xiāo,该词语属于,分字 [清,霄]。

读音qīng xiāo
怎么读
注音ㄑ一ㄥ ㄒ一ㄠ
清霄(读音qīng xiāo)的近同音词有 轻笑(qīng xiào)倾销(qīng xiāo)青骹(qīng xiāo)轻霄(qīng xiāo)青霄(qīng xiāo)轻绡(qīng xiāo)清啸(qīng xiào)清晓(qīng xiǎo)清宵(qīng xiāo)庆笑(qìng xiào)轻小(qīng xiǎo)庆霄(qìng xiāo)
※ 词语「清霄」的拼音读音、清霄怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
清霄[ qīng xiāo ]
⒈ 天空。指空中浮云。
引证解释
⒈ 天空。
引《文选·扬雄<甘泉赋>》:“腾清霄而軼浮景兮,夫何旟旐郅偈之旖旎也。”
李周翰 注:“清霄,天也。”
《艺文类聚》卷六九引 晋 张载 《羽扇赋》:“飘縞羽於清霄兮,拟妙姿於白雪。”
《敦煌变文集·维摩诘经讲经文》:“擎乐器者宣宣奏曲,响聒清霄;爇香火者洒洒烟飞,氤氲碧落。”
⒉ 指空中浮云。
引《文选·张衡<思玄赋>》:“涉清霄而升遐兮,浮蠛蠓而上征。”
吕向 注:“清霄,天边微云也。”
更多词语拼音
- qīng miào清玅
- qīng juàn清狷
- qīng gǔ清古
- qīng shí清实
- tiān qīng rì bái天清日白
- qīng dǎng清党
- hé qīng河清
- qīng guì清贵
- qīng jiāng shǐ zhě清江使者
- qīng bái清白
- qīng xuán清悬
- qīng shàn清善
- qīng líng清陵
- zhōng qīng忠清
- hé qīng shè míng河清社鸣
- qīng láo清醪
- qīng yǔ清语
- tiào dào huáng hé yě xǐ bù qīng跳到黄河也洗不清
- qīng róu清柔
- qīng pǔ清朴
- xiāo rǎng zhī shū霄壤之殊
- chōng xiāo冲霄
- sǒng hè líng xiāo耸壑凌霄
- sǒng rù yún xiāo耸入云霄
- sǒng hè áng xiāo耸壑昂霄
- xiāo hàn霄汉
- dòng xiāo gōng洞霄宫
- dān xiāo丹霄
- tài xiāo太霄
- fēng xiāo丰霄
- yù xiāo玉霄
- xiāo zhēng霄峥
- yún xiāo云霄
- dēng xiāo登霄
- jiàng xiāo绛霄
- sān xiāo三霄
- pī xiāo jué hàn披霄决汉
- qīng xiāo bù青霄步
- fàn xiāo犯霄
- gān xiāo líng yún干霄凌云
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.