清淑
清淑是一个汉语词语,拼音是qīng shū,该词语属于,分字 [清,淑]。

读音qīng shū
怎么读
注音ㄑ一ㄥ ㄕㄨ
清淑(读音qīng shū)的近同音词有 情书(qíng shū)罄输(qìng shū)磬叔(qìng shū)罄述(qìng shù)青疏(qīng shū)青树(qīng shù)青鼠(qīng shǔ)情属(qíng shǔ)青蔬(qīng shū)轻舒(qīng shū)倾述(qīng shù)青书(qīng shū)清姝(qīng shū)倾输(qīng shū)卿署(qīng shǔ)顷数(qǐng shù)清书(qīng shū)清曙(qīng shǔ)清舒(qīng shū)情数(qíng shù)清署(qīng shǔ)清殊(qīng shū)轻暑(qīng shǔ)清疏(qīng shū)清暑(qīng shǔ)倾属(qīng shǔ)轻疏(qīng shū)清熟(qīng shú)情恕(qíng shù)请书(qǐng shū)情熟(qíng shú)请属(qǐng shǔ)
※ 词语「清淑」的拼音读音、清淑怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
清淑[ qīng shū ]
⒈ 清和。清美,秀美。
引证解释
⒈ 清和。
引唐 韩愈 《送廖道士序》:“衡山 之神既灵,而 郴 之为州,又当中州清淑气,蛇蟺扶舆,磅礴而鬱积。”
宋 范成大 《邵阳口路粗恶积雨馀泞难行》诗:“不知清淑气,果復曾鬱积。”
清 黄宗羲 《永乐寺碑记》:“天地间清淑之气,山水文章,交光互映。”
⒉ 清美,秀美。
引宋 苏轼 《寓居定惠院有海棠一株土人不知贵也》诗:“雨中有泪亦悽愴,月下无人更清淑。”
明 刘基 《满庭芳·二月十一日寿石末公》词:“乾坤清淑,为瑞在扶舆。”
清 龚自珍 《与人笺》五:“海宇平康,山川清淑。”
更多词语拼音
- qīng lì清利
- qīng yīng清英
- qīng chàng清唱
- qīng chàng jù清唱剧
- qīng bá清拔
- qīng zhòu清昼
- qīng kè xiàng gōng清客相公
- qīng cuì清翠
- qīng lù清露
- yān qīng烟清
- qīng zhēn清贞
- qīng jìng wú wéi清净无为
- qīng tài清泰
- qīng zhāng清漳
- bī qīng逼清
- qīng xián zì zài清闲自在
- qīng gāo清高
- qīng zhì清致
- qīng jùn清俊
- zhàn qīng湛清
- shū kuàng淑贶
- qīng shū清淑
- chún shū淳淑
- shū wèn淑问
- shèng shū圣淑
- shū ài淑艾
- shū xiáng淑祥
- shū mào淑貌
- shū chàng淑畅
- miáo tiáo shū nǚ苗条淑女
- shū jié淑节
- shū lèi淑类
- shū liàng淑亮
- shū jìng淑静
- shū míng淑明
- shū mù淑穆
- shū dì淑弟
- shū zhé淑哲
- yǔn shū允淑
- shū xùn淑训
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.