清深
清深是一个汉语词语,拼音是qīng shēn,该词语属于,分字 [清,深]。

读音qīng shēn
怎么读
注音ㄑ一ㄥ ㄕㄣ
清深(读音qīng shēn)的近同音词有 轻身(qīng shēn)罄身(qìng shēn)倾身(qīng shēn)清身(qīng shēn)青身(qīng shēn)情神(qíng shén)清审(qīng shěn)青神(qīng shén)清神(qīng shén)清慎(qīng shèn)请神(qǐng shén)
※ 词语「清深」的拼音读音、清深怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
清深[ qīng shēn ]
⒈ 清峻深刻。清静幽深。水色清澈。犹言轩昂深沉。
引证解释
⒈ 清峻深刻。
引《艺文类聚》卷四九引 南朝 梁 王僧孺 《太常敬子任府君传》:“若夫天才卓尔,动称絶妙,辞赋极其清深,笔记尤尽典实。”
《旧唐书·文苑传·杜甫》:“﹝ 李白 ﹞词气豪迈,而风调清深。”
清 龚自珍 《己亥杂诗》之一一四:“诗人 瓶水 与 謨觴,鬱怒清深两擅场。”
⒉ 清静幽深。
引唐 杜甫 《自瀼西荆扉且移居东屯茅屋》诗之四:“幽独移佳境,清深隔远关。”
宋 林逋 《小隐自题》诗:“竹树绕吾庐,清深趣有餘。”
金 元好问 《库城》诗:“疎林护悬险,絶壁入清深。”
⒊ 水色清澈。
引北魏 郦道元 《水经注·济水二》:“是下 济水,通得 清水 之目焉,亦水色清深,用兼厥称矣。”
⒋ 犹言轩昂深沉。
引元 辛文房 《唐才子传·包佶》:“佶 天才赡逸,气宇清深,心醉古经,神和大雅,诗家老斲轮也。”
更多词语拼音
- qīng jiǎo清皎
- qīng yì清议
- yù qīng rén玉清人
- qīng zhàn清湛
- qīng cái清才
- qīng xián清贤
- yàn qīng晏清
- tiān qīng天清
- huán qīng还清
- xuán qīng huì lǐ玄清卉醴
- qīng tán清谭
- qīng piǎo清醥
- qīng shǔ清暑
- qīng zhǐ清芷
- qīng jùn清峻
- qīng yáng清阳
- qīng jiào清醮
- qīng jūn清均
- yín qīng寅清
- qīng liáng guó清凉国
- chū qiǎn rù shēn出浅入深
- kǔ nàn shēn zhòng苦难深重
- chuàng jù tòng shēn创钜痛深
- shēn qiè zhù bái深切著白
- jiān shēn艰深
- shēn shuǐ zhà dàn深水炸弹
- lín shēn lǚ bó临深履薄
- shēn mǐn深敏
- shēn pō深坡
- zhòng shēn重深
- shēn jù深句
- shēn gēn gù dì深根固蔕
- shēn móu深谋
- shēn jiū深究
- shēn wěn深稳
- hòu mào shēn wén厚貌深文
- gōu shēn tú yuǎn钩深图远
- gēn shēn dì jié根深蒂结
- shēn qiè zhù míng深切著明
- shēn lì qiǎn qì深厉浅揭
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.