清卿
清卿是一个汉语词语,拼音是qīng qīng,该词语属于,分字 [清,卿]。

读音qīng qīng
怎么读
注音ㄑ一ㄥ ㄑ一ㄥ
清卿(读音qīng qīng)的近同音词有 青青(qīng qīng)清清(qīng qīng)卿卿(qīng qīng)殑殑(qíng qíng)清轻(qīng qīng)轻清(qīng qīng)蜻蜻(qīng qīng)轻凊(qīng qìng)擎擎(qíng qíng)庆卿(qìng qīng)顷顷(qǐng qǐng)轻轻(qīng qīng)
※ 词语「清卿」的拼音读音、清卿怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
清卿[ qīng qīng ]
⒈ 对北齐太常少卿袁聿修的敬称。借指清白廉洁的官吏。谓显贵的官职。称少卿。
引证解释
⒈ 对 北齐 太常少卿 袁聿脩 的敬称。 《北史·袁聿脩传》:“初, 聿脩 为尚书郎十年,未曾受升酒之遗。尚书 邢邵 与 聿脩 旧款,每省中语戏,常呼 聿脩 为清郎。 大寧 初, 聿脩 以太常少卿出使巡省,仍令考校官人得失。经 兖州,时 邢卲 为刺史,别后,送白紬为信。
引聿脩 不受,与 邢卲 书云:‘今日倾过,有异常行,瓜田李下,古人所慎,愿得此心,不貽厚责。’ 邵 亦欣然领解,报书云:‘老夫忽忽,意不及此,敬承来旨,吾无间然。弟昔为清郎,今日復作清卿矣。’”
⒉ 借指清白廉洁的官吏。
引清 吴伟业 《赠阳羡陈定生》诗:“茶有一经真处士,橘无千绢旧清卿。”
⒊ 谓显贵的官职。
引《明史·陆粲传》:“南京 太僕少卿 夏尚朴,由知府期月遂得清卿。”
更多词语拼音
- qīng xū jìng清虚境
- qīng liáng gōng清凉宫
- bì jué fēng qīng弊绝风清
- qīng zuì清最
- qīng zhòu清酎
- qīng tián清恬
- qīng jiǎo清皎
- qīng jìn清近
- qīng diǎn清典
- qīng míng huǒ清明火
- qīng zhí清直
- qīng lè清乐
- qīng yú清歈
- qīng huà清话
- lǎng qīng朗清
- qīng líng清零
- shàng qīng guān上清观
- qīng cái清材
- hé qīng河清
- rèn qīng认清
- zhū qīng诸卿
- qīng yún卿云
- shàng qīng上卿
- yuè qīng月卿
- míng qīng jù gōng名卿巨公
- dà qīng大卿
- bái yī qīng xiàng白衣卿相
- qìng qīng庆卿
- lián wǒ lián qīng怜我怜卿
- qīng ǎi卿霭
- míng qīng名卿
- qīng shǔ卿署
- shàng qīng尚卿
- xià qīng夏卿
- qīng yuān卿渊
- bǎo qīng饱卿
- qīng sì卿寺
- qīng zǎi卿宰
- guǐ qīng鬼卿
- zǒu qīng走卿
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.