清明火
清明火是一个汉语词语,拼音是qīng míng huǒ,该词语属于,分字 [清,明,火]。

读音qīng míng huǒ
怎么读
注音ㄑ一ㄥ ㄇ一ㄥˊ ㄏㄨㄛˇ
※ 词语「清明火」的拼音读音、清明火怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
清明火[ qīng míng huǒ ]
⒈ 《周礼·夏官·司爟》:“掌行火之政令,四时变国火,以救时疾。”
引证解释
⒈ 古代寒食禁火, 唐 宋 在清明时取榆柳火赏赐近臣、戚里等,故称为清明火。
引《周礼·夏官·司爟》:“掌行火之政令,四时变国火,以救时疾。”
郑司农 注引 鄹子 曰:“春取榆柳之火。”
前蜀 韦庄 《长安清明》诗:“内官初赐清明火,上相閒分白打钱。”
更多词语拼音
- qīng jié清结
- qīng yù清裕
- qīng jié清絜
- qīng tāng guǎ shuǐ清汤寡水
- qīng míng清名
- qīng yuán zhèng běn清源正本
- qīng shèng zhuó xián清圣浊贤
- dà qīng zǎo大清早
- qīng cái清裁
- qīng shì清适
- qīng zhuó清浊
- qīng chuī清吹
- qīng zāo清糟
- qīng zhēn sì清真寺
- hé qīng shè míng河清社鸣
- qīng mén jìng hù清门静户
- qīng yào清曜
- qīng jùn清俊
- qīng pín清贫
- huá qīng华清
- bái dì míng guāng jǐn白地明光锦
- mǎ míng pú sà马明菩萨
- shì fēi fēn míng是非分明
- jiāo míng交明
- rán míng然明
- míng gè明个
- míng shī明师
- zhū míng jié朱明节
- zhèng shēn míng fǎ正身明法
- chóng míng崇明
- míng lóu明楼
- míng mí明迷
- shèng míng lè圣明乐
- míng yuǎn lóu明远楼
- míng hūn明昏
- míng xī明悉
- míng zhuāng明糚
- xiá míng yù yìng霞明玉映
- míng yǎn hàn明眼汉
- míng huǎng huǎng明熀熀
- zhè suì huǒ柘燧火
- yǒu huǒ chóng有火虫
- huǒ lì火力
- zhǐ huǒ纸火
- huǒ jì zhū火齐珠
- shà huǒ煞火
- huǒ tǒng火筒
- dòng ruò guān huǒ洞若观火
- huǒ lún sān mèi火轮三昧
- gān chái liè huǒ干柴烈火
- bá huǒ guàn zǐ拔火罐子
- zuàn huǒ钻火
- tán huǒ痰火
- fēng huǒ xìng风火性
- yuān huǒ渊火
- shān fēng diǎn huǒ煽风点火
- shǔn fēng chuī huǒ顺风吹火
- yíng huǒ迎火
- fù tāng tiào huǒ赴汤跳火
- nài huǒ zhuān耐火砖
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.