鸣石
鸣石 (鳴石) 是一个汉语词语,拼音是míng shí,该词语属于,分字 [鸣,石]。

读音míng shí
怎么读
注音ㄇ一ㄥˊ ㄕˊ
鸣石(读音míng shí)的近同音词有 名师(míng shī)明示(míng shì)名士(míng shì)名实(míng shí)明时(míng shí)冥氏(míng shì)冥事(míng shì)铭识(míng shí)冥室(míng shì)明世(míng shì)明识(míng shí)明石(míng shí)明师(míng shī)命谥(mìng shì)瞑士(míng shì)明试(míng shì)明誓(míng shì)明视(míng shì)名氏(míng shì)瞑视(míng shì)名世(míng shì)名尸(míng shī)命使(mìng shǐ)命士(mìng shì)名识(míng shí)命事(mìng shì)名势(míng shì)命氏(mìng shì)鸣世(míng shì)命世(mìng shì)
※ 词语「鸣石」的拼音读音、鸣石怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
鸣石[ míng shí ]
⒈ 撞击后能传声甚远的石头。可作砧石、磬石。
⒉ 使山石发出鸣声。
引证解释
⒈ 撞击后能传声甚远的石头。可作砧石、磬石。
引《山海经·中山经》:“﹝ 长石之山 ﹞其西有谷焉,名曰 共谷,多竹, 共水 出焉,西南流注于 洛,其中多鸣石。”
郭璞 注:“晋 永康 元年, 襄阳郡 上鸣石,似玉,色青,撞之声闻七八里,即此类也。”
袁珂 校注:“鸣石,盖磬石之类。 郭 説 襄阳郡 上鸣石,见《晋书·五行志》。”
北周 庾信 《夜听捣衣》诗:“鸣石出 华阴,虚桐採凤林。”
唐 杨炯 《和刘长史答十九兄》:“宫徵谐鸣石,光辉掩烛轮。”
⒉ 使山石发出鸣声。
引南朝 宋 鲍照 《游思赋》:“鸿晨惊以响湍,泉夜下而鸣石。”
更多词语拼音
- míng jiào鸣叫
- míng ráo鸣桡
- guàn míng鹳鸣
- míng lǜ鸣律
- yín míng吟鸣
- míng lián鸣廉
- míng xiāo鸣箫
- dīng dāng cháng míng丁当长鸣
- zhāo yáng míng fèng朝阳鸣凤
- qiāng jīn míng yù锵金鸣玉
- míng jū鸣驹
- tuān míng湍鸣
- míng hé luán鸣和鸾
- míng què鸣鹊
- míng dào鸣盗
- míng shāo鸣梢
- míng duò鸣鵽
- jī míng gǒu fèi鸡鸣狗吠
- zì míng zhōng自鸣钟
- féi dùn míng gāo肥遁鸣高
- shí yóu石油
- tā shān zhī shí,kě yǐ gōng yù他山之石,可以攻玉
- jīng chéng suǒ zhì,jīn shí wéi kāi精诚所至,金石为开
- yǐ shí tóu shuǐ以石投水
- làn shí烂石
- shí yàn石燕
- shí hā qiàn石哈欠
- shí zī石菑
- jīn shí qū金石躯
- shú shí gāo熟石膏
- yù shí jù fén玉石俱焚
- yōng shí镛石
- shí yú tú石于菟
- fēng shí封石
- wén shí文石
- lín wēi xià shí临危下石
- shí jiàn石楗
- chǔ shí处石
- shí rǔ石乳
- shù liú zhěn shí漱流枕石
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.