黄童白叟
黄童白叟 (黃童白叟) 是一个汉语词语,拼音是huáng tóng bái sǒu,该词语属于成语,分字 [黄,童,白,叟]。

读音huáng tóng bái sǒu
怎么读
注音ㄏㄨㄤˊ ㄊㄨㄥˊ ㄅㄞˊ ㄙㄡˇ
※ 词语「黄童白叟」的拼音读音、黄童白叟怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
黄童白叟[ huáng tóng bái sǒu ]
⒈ 黄口小儿和白发老人。泛指老老少少。亦作:黄童皓首、黄童白颠。
引证解释
⒈ 黄口小儿和白发老人。泛指老老少少。
引唐 韩愈 《元和圣德诗》:“卿士庶人,黄童白叟,踊跃欢呀,失喜噎欧。”
明 汤式 《一枝花·赠人》套曲:“远方,近方,黄童白叟知名望。一人下,万人上,铁券丹书姓字香。”
清 陈康祺 《郎潜纪闻》卷十:“按:部民保留地方官,例所不许,而贤有司善政所逮,黄童白叟,卧辙攀辕,亦实有出於至诚者。”
亦作“黄童皓首”、“黄童白颠”。 宋 司马光 《送伊阙王大夫歌》:“黄童皓首接手而游嬉。”
明 袁宏道 《邑钱侯直指疏荐序》:“夫今之黄童白颠,犹昔氓也;高冠长裾,犹昔士也。”
国语辞典
黄童白叟[ huáng tóng bái sǒu ]
⒈ 幼童与老人。泛指老少。唐·韩愈〈元和圣德〉诗:「卿士庶人,黄童白叟,踊跃欢呀,失喜噎欧。」也作「黄童皓叟」。
更多词语拼音
- huáng cǎo bù黄草布
- tiē huáng帖黄
- huáng jiāo jiāo黄焦焦
- huáng shén黄神
- zhēng huáng征黄
- huáng chéng黄橙
- huáng dì líng黄帝陵
- huáng lóng zōng黄龙宗
- huáng qí zǐ gài黄旗紫盖
- huáng kuàng黄軦
- jiāo huáng焦黄
- huáng táng黄堂
- huáng gé黄葛
- huáng yāng黄秧
- huáng liù黄六
- huáng hè黄鹤
- huáng miàn qú tán黄面瞿昙
- huáng dào黄道
- dòu huáng豆黄
- huáng jī黄虀
- mén tóng门童
- tóng xīn童心
- yāo tóng妖童
- rǎng tóng壤童
- tóng miào童妙
- tóng yán童颜
- tiáo tóng髫童
- yuè guāng tóng zǐ月光童子
- lè tóng乐童
- huáng tóng bái sǒu黄童白叟
- tóng liáng童粱
- xiān tóng xiān nǚ仙童仙女
- sān chǐ tóng zǐ三尺童子
- tóng sūn童孙
- tóng guān童冠
- jīn tóng金童
- qīng tóng青童
- gē tóng疙童
- yóu tóng游童
- méi tóng梅童
- bái jiǎ jūn白甲军
- háo bái蚝白
- bái tóu dá白头达
- bái gé白阁
- bái dāo zi jìn qù,hóng dāo zi chū lái白刀子进去,红刀子出来
- bái jiàn白见
- bái zhé zǐ白折子
- chī bái xiàng fàn吃白相饭
- tuō bái guà lù脱白挂緑
- bái zéi白贼
- jí chā bái liǎn急叉白脸
- bái yù tuán白玉团
- yáng bái扬白
- bái láo白醪
- bái yǎn zhū zǐ白眼珠子
- yóu bái由白
- bái xuē白削
- bái fà yú白发鱼
- bái ái ái白皑皑
- bái chǔ白楮
- zǐ zhī sǒu紫芝叟
- jiāng sǒu江叟
- fù sǒu富叟
- lín sǒu林叟
- sāi sǒu塞叟
- cūn sǒu村叟
- bái sǒu白叟
- lǔ zhōng sǒu鲁中叟
- yì sǒu逸叟
- dùn sǒu遁叟
- yōu sǒu幽叟
- rán sǒu髯叟
- huáng tóng bái sǒu黄童白叟
- mèng sǒu孟叟
- yū sǒu迂叟
- lǐ sǒu李叟
- lǎo sǒu老叟
- lù sǒu zhī yōu路叟之忧
- pán xī sǒu磻溪叟
- qí sǒu耆叟
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.