黄门鼓吹
黄门鼓吹 (黃門鼓吹) 是一个汉语词语,拼音是huáng mén gǔ chuī,该词语属于,分字 [黄,门,鼓,吹]。

读音huáng mén gǔ chuī
怎么读
注音ㄏㄨㄤˊ ㄇㄣˊ ㄍㄨˇ ㄔㄨㄟ
※ 词语「黄门鼓吹」的拼音读音、黄门鼓吹怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
黄门鼓吹[ huáng mén gǔ chuī ]
⒈ 乐曲名。职官名。
引证解释
⒈ 乐曲名。 后汉 乐有四品:《大予乐》、《周颂雅乐》、《黄门鼓吹》和《短箫铙歌》。
引《后汉书·礼仪志中》“高祖 定 秦 之月,元年岁首也” 刘昭 注引 汉 蔡邕 《礼乐志》:“三曰《黄门鼓吹》,天子所以宴乐羣臣,《诗》所谓‘坎坎鼓我,蹲蹲舞我’者也。”
⒉ 职官名。
引《后汉书·安帝纪》:“壬午,詔太僕、少府减黄门鼓吹,以补羽林士。”
李贤 注引《汉官仪》:“黄门鼓吹百四十五人。”
《宋书·礼志五》:“黄门鼓吹、及钉官僕射、黄门鼓吹史主事……给絳褠,武冠。”
国语辞典
黄门鼓吹[ huáng mén gǔ chuì ]
⒈ 乐曲名。汉时天子宴飨群臣时所奏的音乐,列于宫廷。
更多词语拼音
- shù huáng dào bái数黄道白
- huáng quǎn黄犬
- huáng jīn zhǎn黄金盏
- huáng dì shù黄帝术
- huáng zhú黄竹
- huáng zhū黄朱
- cāng huáng仓黄
- càn huáng灿黄
- huáng gǔ suǐ黄骨髓
- huáng tiān黄天
- huáng jīn huā黄金花
- lì huáng蜊黄
- huáng ǎo黄袄
- bái máo huáng yuè白旄黄钺
- yún huáng芸黄
- liú huáng留黄
- zhī huáng栀黄
- huáng gān黄甘
- huáng què huán黄雀环
- huáng jiào黄教
- bù gǔ léi mén布鼓雷门
- mén chǐ门齿
- lóng mén kè龙门客
- mén zhū门诛
- mén láng门廊
- chē mǎ yíng mén车马盈门
- shàng chǎng mén上场门
- bì mén sī guò闭门思过
- hóu mén侯门
- mén xiē门楔
- dà mén hù大门户
- chū mén hé zhé出门合辙
- bì mén bù chū闭门不出
- huì mén慧门
- shì mén释门
- kōng mén zǐ空门子
- gāo mén皋门
- mén gōng门功
- mén cháo门朝
- duó mén ér chū夺门而出
- shī cháng gǔ chuī诗肠鼓吹
- xiāng líng gǔ sè湘灵鼓瑟
- tuó gǔ驼鼓
- gǔ pán鼓盘
- gōng gǔ攻鼓
- jiào gǔ釂鼓
- gǔ pí鼓鼙
- gǔ sè鼓瑟
- zhàng gǔ杖鼓
- gǔ yì鼓枻
- xī hé dà gǔ西河大鼓
- gǔ bō鼓拨
- gǔ zhǎng鼓涨
- gāi gǔ陔鼓
- là gǔ腊鼓
- léi gǔ míng luó擂鼓鸣锣
- mù gǔ暮鼓
- chuí gǔ槌鼓
- gǔ bǐ鼓笔
- qiáo gǔ樵鼓
- gǔ chuī bù鼓吹部
- chuī gǔ shǒu吹鼓手
- biān chuī边吹
- chuī líng吹苓
- chuī shēng吹笙
- chuī lèi吹擂
- chuī dà qì吹大气
- fēng chuí mǎ ěr风吹马耳
- chuī shào吹哨
- chuī lǎ bā吹喇叭
- chuī jiǎo吹角
- chuī dàng吹荡
- chuī fǎ luó吹法螺
- nuǎn chuī暖吹
- chuī lǜ dìng xìng吹律定姓
- náo chuī铙吹
- chuī suǒ吹索
- huáng mén gǔ chuī黄门鼓吹
- chuī yè吹叶
- sōng chuī松吹
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.