汉史
汉史 (漢史) 是一个汉语词语,拼音是hàn shǐ,该词语属于,分字 [汉,史]。

读音hàn shǐ
怎么读
注音ㄏㄢˋ ㄕˇ
汉史(读音hàn shǐ)的近同音词有 憾事(hàn shì)寒食(hán shí)寒士(hán shì)酣嗜(hān shì)顸实(hān shí)酣适(hān shì)酣奭(hān shì)含识(hán shí)悍实(hàn shí)含噬(hán shì)悍室(hàn shì)悍石(hàn shí)悍士(hàn shì)韩诗(hán shī)旱石(hàn shí)函师(hán shī)寒石(hán shí)寒拾(hán shí)寒湿(hán shī)函矢(hán shǐ)汉誓(hàn shì)函使(hán shǐ)汉氏(hàn shì)寒势(hán shì)寒室(hán shì)寒事(hán shì)函示(hán shì)汉室(hàn shì)罕事(hǎn shì)憨实(hān shí)
※ 词语「汉史」的拼音读音、汉史怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
汉史[ hàn shǐ ]
⒈ 指《东观汉记》。亦泛指汉代史书。
引证解释
⒈ 指《东观汉记》。亦泛指 汉 代史书。
引《后汉书·蔡邕传》:“收付廷尉治罪, 邕 陈辞谢,乞黥首刖足,继成 汉 史。”
唐 卢纶 《和常舍人晚秋集贤院即事》:“汲 书 荀勗 定, 汉 史 蔡邕 专。”
清 李渔 《闲情偶寄·词曲上·结构》:“歷朝文字之盛,其名各有所归, 汉 史、 唐 诗、 宋 文、 元 曲,此世人口头语也。”
更多词语拼音
- tiě hàn铁汉
- hàn lǚ汉旅
- hàn dì汉帝
- bàn jié hàn zǐ半截汉子
- hàn hào汉皓
- hàn mín汉民
- hàn zhǔ汉渚
- yìng hàn硬汉
- jiǎn huà hàn zì简化汉字
- hàn yuán汉元
- nán hàn南汉
- hàn zhī jì汉之季
- tuō hàn jīng拖汉精
- jù hàn剧汉
- hàn wǔ tái汉武台
- hàn lǐ汉礼
- zhuāng jiā hàn庄家汉
- shān hàn山汉
- bù dài tóu jīn nán zǐ hàn不带头巾男子汉
- zhōng hàn中汉
- gōng biāo qīng shǐ功标青史
- lín shǐ麟史
- bān shǐ班史
- jiān shǐ监史
- bó luó bēn ní sā zhàn zhēng shǐ伯罗奔尼撒战争史
- shǐ shì史事
- yù shǐ niáng御史娘
- shǐ wén史文
- zá shǐ杂史
- bài shǐ稗史
- jì shǐ祭史
- èr shí sì shǐ二十四史
- duàn dài shǐ断代史
- shǐ shì jì史氏记
- shǐ bù jué shū史不绝书
- shǐ yuàn史院
- yuàn shǐ掾史
- shǐ bān史班
- shí shǐ十史
- xiān shǐ仙史
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.