韩终
韩终 (韓終) 是一个汉语词语,拼音是hán zhōng,该词语属于,分字 [韩,终]。

读音hán zhōng
怎么读
注音ㄏㄢˊ ㄓㄨㄥ
韩终(读音hán zhōng)的近同音词有 韩众(hán zhòng)寒种(hán zhǒng)函钟(hán zhōng)寒中(hán zhōng)寒钟(hán zhōng)汉中(hàn zhōng)
※ 词语「韩终」的拼音读音、韩终怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
韩终[ hán zhōng ]
⒈ 秦始皇时方士。
引证解释
⒈ 秦始皇 时方士。后小说家加以附会,遂与“韩众”合二为一。参见“韩众”。
引《史记·秦始皇本纪》:“因使 韩终、侯公、石生 求仙人不死之药。”
更多词语拼音
- hán shān shí韩山石
- hán gōng pà韩公帕
- hán yuè韩岳
- zǐ hán子韩
- hán yù韩愈
- hán dù韩杜
- hán zǐ lú韩子卢
- hán hóu sù韩侯蔌
- hán fēi zǐ韩非子
- hán líng piàn shí韩陵片石
- hán mǎ韩马
- zhāng hán张韩
- hán xìn韩信
- fù hán富韩
- mǎ hán马韩
- biàn hán弁韩
- hán bēi韩碑
- hán zhòng韩众
- hán péng mù韩朋木
- shí hán识韩
- yuán shǐ yào zhōng原始要终
- zhōng gǔ终古
- kè zhōng克终
- zhōng shēn jiào yù终身教育
- è zhōng恶终
- xiāo fù zhōng cháo枵腹终朝
- bù zhōng不终
- shàn shǐ lìng zhōng善始令终
- yǒu zhōng有终
- hán zhōng韩终
- zhōng tóng终童
- zhōng jiǔ终久
- zhuī zhōng追终
- zhōng shēng终生
- zhōng jú终局
- shǒu zhōng守终
- zhōng jù终具
- yuán shǐ fǎn zhōng原始反终
- wú zhōng无终
- zhōng fù终傅
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.