《哭元帅宗公泽》拼音版

宋代吴芾

yuánshuàizōnggōng--fèi

āizāiyuánshuàigōngbǎishìrénféng

tángtángtiānxiàxiǎngfēngcǎixīntiěshíhóng

zhèngcháobànshēngchángzàizhézhōng

zhēnjīnbǎiliànbiànliúshuǐwànzhéguīdōng

luòluòcáishìshízhīgōngcǎofēng

wéishízhōngyuándīnghuòluànchénfēnzhǎngtiāntiānméngméng

zhòngrénwèisuōgōngfènránláijiànzhōngxìnggōng

xióngdìngbǎifèijiànnányánglóng

āizāiyuánshuàigōngpiānránshìcōngcōng

nǎitiānshàngcáigōngháigōng

gōngháigōngyīngyǒuyòngrěnzuòshìhǎiqióng

zāihǎizhèngkùnqióngxìngzhíjiānglàiyǒugōng

gōngsuīdōngdōutiānxiàwànggōngdēngyōng

gōngjīnyúnwángtiānxiàzhīshíkāng

zhèngchuānzhōngliúshīzhōuháng

dāngjīnshìrénqǐngwènshuíyǒugōng

shuígōngzhōngliánggōngsuīwèixiāng

wàngzhènyàohuānggōngsuīfēishìjiāng

wēiléngzhécháilángwěizāijiéguānjīn

shìèrliáozhāngjìngkāngyuánniándōng

zhèngchāngmiàotángjīngshī

chóuchìbáinánggōngshǒukǎiránfèng使shǐ

kǒuzuòdìngrǎorǎngcháotíngshìshíwèizhīgōng

gōngzhīzǎozhìhuòchángyōuguógěnggěngxiào

zàishǒuzhīpángmìngxiàzhōu

jìngshùzhuāngxiàchēwèisān

biānjiāngrénwénzhī退tuìshě

gǎnlínchénghuángqǐngzhībīngshùshíwàn

kānglàigōngwángchānggōnglǐngliúshǒu

běikuānwángēnwēiliǎngsuǒ

chūnqiūshuāngrèncéngláo

wēiruòchéngānqiángjiānxióngdǎnluò

shuígǎnluàngāngāizāigōng

mínjīnyǒuānchángzhàchéng

jìnxiànluòyángluòyángdōngdōu

zhìdiéyáoxiāngwàngwéngǎnqīnfàn

shìjūnliángzhǐwèigōngshǒu

shènánxiángāizāigōng

qiūgāoféishuífángtiānzijiǔdōngshòu

dōngxìngwéiyángdōurénxīnliànzhǔ

wèiyánxiāngwàngcháowànghuíniǎn

duànchángháiduànchánggōngqǐng

zàiqǐnggāngāizāigōng

wànchéngdāngguīliángduōduōshíròurén

shàngzhǒngcàiwángjiānrénzhǔ

tòngliúwànbāngrényuàntiānqiě

yóuyángyángsuǒgōngdāngzhóu

jǐncáogāojiànmángāizāigōng

shǐzhīguóbìngzàigāohuānggōnggōngjīngcái

shèshīcéngwèijìngsuǒzhǎngdànliúyīngshēnghòushì

yǒngyuèzhēnghuīguānggōnghàn

dànwèitiānxiàshāngwéntiānxiàgōngzhě

āitòngsàngshēngérěr

néngbǎoshēnyāngbāngrénshíshīsuǒ

bèngdōngxiàfēncānghuánggōnggōngjiàn

qiūfēngzàichùshēngliángbǎishēntǎngshú

yuànxiānwēidānglíngdāntǎnghuó

yuànwànjīngòufāngfǎnghuángkuìgōng

ānzhǎnghuìhàoqióngcāngāizāiyuánshuàigōng

tàipíngshíjiéjūnróngzhìjiānnánjūnshǐyòng

mínzhītiānróngāizāiyuánshuàigōng

láiyǒushēngjiēyǒuzhōngwéigōngcúnwángsūnxiū

qiānniánwànkǒuzhǎngyuàndòngjiēcǎomáojiànshì

niànxiōngxiánāihuīyǒu

yuànshīmíngdǐngzhōng

吴芾简介

宋代·吴芾的简介

吴芾 吴芾(1104—1183),字明可,号湖山居士,浙江台州府人(现今浙江省台州市仙居县田市吴桥村)人。绍兴二年(1132)进士,官秘书正字,因揭露秦桧卖国专权被罢官。后任监察御史,上疏宋高宗自爱自强...〔► 吴芾的名句(256条)