唐代:胡骈
经jīng费fèi拾shí遗yí旧jiù隐yǐn--胡hú骈pián
林lín下xià茅máo斋zhāi已yǐ半bàn倾qīng,,九jiǔ华huá幽yōu迳jìng少shǎo人rén行xíng。。
不bù将jiāng冠guān劒jiàn为wèi荣róng事shì,,只zhǐ向xiàng烟yān萝luó寄jì此cǐ生shēng。。
松sōng竹zhú渐jiàn荒huāng池chí上shàng色sè,,琴qín书shū徒tú立lì世shì间jiān名míng。。
白bái杨yáng风fēng起qǐ秋qiū山shān暮mù,,时shí复fù哀āi猨yuán啼tí一yī声shēng。。
上一首: 林希逸《老来犹喜看书清晨有警书以自砭 》
下一首: 释普度《偈颂一百二十三首 其八二》
唐代·胡骈的简介