《留别陈阜卿》拼音版

唐代王质

liúbiéchénqīng--wángzhì

wēiwēitángtángchénzhāngshēnzhǎngchǐmíngfāng

qiānjūnbǎodǐngjiànchángbǎiwéigōngtáng

nǎizhěcóngzhīzàijiànkāngjuéyúnwàngjiànkuílóuzhāng

yánwànjiāngmiǎoshìliùhuīhuāng

zhènléidiànfēiqīngshuāngqúnlíngcuòjīngguāng

tiānchāobēnjuéjiāngchānqiǎngliǎndiāochìmáng

鸿hóngzhīshàngyuèpángpiānpiānyǐngyáocāngmáng

értàishǐgōngzizhǎngxiǎoéryuánhánshìláng

kuílóngjiāngqīngtiānbáiyànchéngxíng

dāndānqiānzhōngnángzhìzàigōngqiánzhēnmáng

dōngnánchǔjìnqiángérkuàngshěnliángjiānghuáng

jīnháixiāngshítóukǒuguīháng

biéduōkǎikāngshíshìguānxīnshénzhuǎnshāng

wèigōngchénliánghuángchénrénshēngyáng

gōngshíguīmiàolángnángfēngxiāng

huànhǎicánglónggōngcángmǎncháoguìshùcānzhīxiāng

sānjiānsānxìnguānshangzhǐlúnxiǎochēliǎngjiāng

ránbiǎnzhōuxiàxiāoxiāngcānchàhéngcānglàng

huáinángēngzhànchǎngbàngchúchūncǎoxiéyáng

huìshānshùshícōngcāngtǎngláixiāngduìgāosēngfáng

王质简介

唐代·王质的简介

王质,字华卿,太原祁人,文中子之后。元和六年登第,太和中,歷河南尹、宣歙观察使。诗一首。...〔► 王质的名句(1条)