唐代:胡宿
闻wén鶑yīng--胡hú宿sù
双shuāng翎líng何hé睍xiàn睆huàn,,百bǎi啭zhuàn更gèng绵mián蛮mán。。
独dú向xiàng芳fāng林lín宿sù,,多duō冲chōng细xì雨yǔ还hái。。
低dī迷mí穿chuān柳liǔ外wài,,调diào笑xiào入rù花huā间jiān。。
肯kěn比bǐ青qīng鹦yīng鹉wǔ,,雕diāo笼lóng受shòu闭bì关guān。。
上一首: 戴复古《登楼绝句和者甚多又从而用韵择其》
下一首: 陈宓《钓臺》
唐代·胡宿的简介