宋代:曹勛
漫màn成chéng--曹cáo勛xūn
年nián来lái老lǎo懒lǎn绝jué缄jiān縢téng,,陋lòu巷xiàng甘gān贫pín得dé未wèi曾céng。。
秋qiū枕zhěn厌yàn闻wén中zhōng夕xī雨yǔ,,夜yè窗chuāng且qiě对duì短duǎn檠qíng灯dēng。。
念niàn随suí壮zhuàng志zhì销xiāo沈shěn尽jǐn,,愁chóu与yǔ寒hán更gèng烂làn熳màn增zēng。。
却què忆yì当dāng年nián水shuǐ云yún侣lǚ,,枯kū禅chán闲xián倚yǐ一yī枝zhī藤téng。。
上一首: 释清旦《偈二首 其二》
下一首: 李纲《瑞芝贊》
宋代·曹勛的简介