《觅李尉白犬》拼音版

唐代王炎

wèibáiquǎn--wángyán

zhǎngānshǎoniánhǎogǒuáoyóulíngxià

chǐténgxiāngxínglóngguòqiánzhuīfēng

jiàn穿chuānkōngliǎngdiāoduòshàngxiébáiyāoxīnggōng

huíbiāngèngnánshānshèshāshānzhōngbáié

quèjiězhònghuánchǐáokuàizhúfēngsōujiǎo

lièguīláihuànshāijiǔxiāngōngxiào

qióngxiàngshūshēngyǒumáoyǐngtáohóngshǒuhuán

lǎoláikuàjiǎn馿shǎoqīngxiézhǐ

kuàngpíngshēngfēilièshīyǒuquǎnhán

qīngzhānjiùyóuzàishìchuīdēngwèimièyōu穿chuān

shìwénhuángěryúnláisūnfēngquánwěixuě

cónggōnggǎnménzhǔréngāozhěntōuér

王炎简介

唐代·王炎的简介

王炎,宰相播之弟,铎之父,登贞元进士第,累官至太常博士。诗一首。...〔► 王炎的名句(161条)