《咏史十一首》拼音版

唐代李华

yǒngshǐshíshǒu--huá

ángcángxièzhìshòuchūtàipíngniánluàndàinǎiqiánzòngrénwèihuòqiān

chángwénduànjiànměizhuàngzhūyúnxiánshēnmíngmièhánfēngchuītián

jīnglíngyǒuzàiyōufènmǎnsōngyān

hànhuángxiūchénglíntàixuésānlǎogèngtiānwángqīnshēng

réndiàofēngwànguóqiěpíngdānzhòukuǎnsāixiāobīng

wéncháoshèngjūnchénqīngzhìjīnwěitánxiàyǒuxiāosháoshēng

cháozàisōngyǐngtáotángchénjiǔzhōushàngěrmìngānnéngqīn

miánmiǎoshùqiānqiūzhōngshuíyǐnlúncháoyóugōngqīngshìshānlínrén

yánglòuluówèijìnshēnjiǔzhòngniànmèngsānshìjiàngshén

qiěshètíngzhōngliáoníngkuīquánxiàlín

hànshízhēngbǎiyuèyángjiānglóuchuángōngwèijiāngsāorán

dǎofēigǎnluànzhèngbàoréngpiānzuìyīn怀huáifángshēnzhékòngxián

sānjūnqiúlièwànwéntiānwèiquēxīnyóuzàiménshǒuxuán

liángwèizhìfāngyuán

qínmièhànxìngnánshānyǒulǎowēiguānwànchéngxìngyànzhēngtǎo

dāngjūnzhú鹿shíchénděnggǎoníngzhīshìcháobiàndànjuélínquánhǎo

gāosānshíniánxiāngkànchénghàoyánwēngshénshànjiànzǎo

xiánchēngtàizirénzhòngzūndàowénshìshēnshēngbǎo

zànchūshāngshānyúnqièláisǎodōnggōngchéngchǔshāng怀huáibào

hòudàirényuánmǎnqiūcǎo

zhàokūnlúnshàngrénchénglóngjiàyúnwǎngxīnwéi

shānzài西běinǎishìshénxiānguólíngjiēránqiúzhī

wèihànjīngbiànqúnshānfèiwàngōngchēzhōnghái

cāngcāngmàolíngshùjièrénjiān

tiānshēngzhōngběnzuǒyōngérdānghūnluànshí

fénxiāngchéngxiéjìnghéngqiūbēikuàngjìnqiáocǎimáoshājié

gāobiāoshàngyǎngjīngshuǎngjīnzhīzhōngchángshìxiányuānshuíjiànzhī

chángguāndǎngchuánjuǎnshèngbēi

wénhóudānzhèngwèitīngwàngcānbáixuěyànzhūxiánzhàodàn

yínshēngliúfǎntāodàngduānxiànsuìshòucháoshímíngzhōngyànbǎiguān

liǎngchuángchénguǎnqìngjiǔzòushūwèilánduìwéikǒnggèngnéngzhěngguān

shǔzhǔxiāngzhūgōnggāomíngzūnchíqiānwànzhòngkànzhōngyuán

cáorèngōngsūnguówángshēncúnshègōngjiǔméibáiyànyóufēifān

yánjūnchényuánwèishǔliàngcáonánlùn

liùguóhánzuìruòniányóuwèiqínzhèngshēngwèihánqiěqínrén

fēnshèyuánqíngkānmièshēnxiányángchéngxiàwànqǐngdàomiáoxīn

shuǐchūnshèpàngōngyìngyángrénjiānshānshānyáopèihuán

zhǎnqínhéngchùshēnxiàngshēngshǔchéngshàngfēihǎiyúnchéngzhōngànchūn

shìláimíngpèizhěshìshuíjiāzhānzhūzhuì湿shīcuìmáozān

diànyǐngkāiliánliǎnléishēngfēihuìxīnyánshuǐcǎipíngjiāncǎi

guījìngsuīxúntiānyīnguāngjǐngliánjūnzhēnqiěyuànjūnjiā宿

láoqīnzhěnleshuāngéyànzhìchéngzhòngyínfēng

zhōuwánghuòbāochéngquēchéngbēituó

李华简介

唐代·李华的简介

李华 李华(715—766年),字遐叔,赵郡赞皇(今属河北)人,开元二十三年(735年)举进士。 李华自幼好学,旷达坦荡,是唐朝古文运动的先驱。他曾与陈子昂、萧颖士一道,反对魏晋以来浮华雕琢的文风...〔► 李华的名句(58条)