《孤愤吟四十韵》拼音版

宋代高斯得

fènyínshíyùn--gāo

mínélǎorénbáitóuzhòupínniánshēng

cóngjiěshòuyuǎndùntáowàngjūnwángjièwēi

fānránjǐngǎiluànwángshìzhǎnxīnwèipíng

cónglièháoyuǎnyuèshōumíngyáng

hóngwéigōngyǒngxiàngsàodòuliángzǒngxiànggāoshù

shàngfāngyuèjìnjuéqiánrǎngxíngxiǎn

shíwèijuānēnyóudāngjìn

shèngxīnhuǐhuòchéngyǒngměngtiānmìngyōunán

lǎorénjìngzhōngkāiyǎnkànshíshìzhuǎnjuélìngxīnhán

máotóuyāohuìjiǔchūqiánshǒuwānròushūwèiwán

yánránxiōngmàizhuàngjiāndǎnggēnzhūpán

xiǎochénchéngjiānxiélùnzhòngzhèngyíngtíngzuòguān

běirénwèinánjiǎonéngtōngtiān

shǒuxuèlínshuíkùndèngtóuzigōuzhuīkōnghán

shùnmíngzhōujiǔbāofèngyíngtíngcǎiluán

ruòwèiqiānzàizāoshèngdàikěnjīngcháoduān

fēijǐnshànyáoshùnyōngmàizhítónggàn

wénlòuzhīzàixiàjūnzhùchóufánzànjiè

chǐliángchuàngshìtiángàoshēnzuìkōngchóujià

gāobèigōngjiāduóqiāozāojiāndiànxià

jīngníngléiyínggōushuíwèikǎi

chīyóubīngjiǔyuǎnxīnmǎngwángtiánrǎohài

āi鸿hóngcǎndànzhōngpáoxiāoxíngkuàng

shānnàoyóuwèipíngsháoshuǐsāntānyóu

wǎngmínbáizhuànkěnjuānchúkuòshuìhóngyóuchuài

chéngménkǒuxiùyánjiǔquèmíncùnliàngshénjiānjià

rénfēngxìnzhūxiàmèishàngdāng

cuīlièwèigōngjìnyǒuliúzhàojīnshí

mínjiānshímèicǎotiānshàngyóuqiónglínchǔ

xiǎorénzhǎngguódànmóuxuéshēngcáishuíshū

mínpíndàoyǒuzhàonèiwàiníngyóugòng

fēnfēnchǎnziliàngtǐngtǐngzhūxián

fāngcǎowèixiāowǎnjiéhuàijiāchéngzhǐzhōngnián

tíngshèngwǎngzhězhízhōushìshuāishízhé

zhāngbīnbìngsǒuchóushuíshīwēnghuǎng

zuìliánshēnwèiyīnyòngxīn

měipiānyōushì怀huáizhíníngchóudāngguó

sēnyánxìnshūjuéduìshǔshǐzhōng

jiēshuāilǎocáiruòshǒumíngxiánchén

yōuláiyuánǒuchéngzhāngjiènángzhé

高斯得简介

宋代·高斯得的简介

高斯得,本名斯信(《鹤山大全集》卷五八《高不妄字说》),字不妄,邛州蒲江(今属四川)人。理宗绍定二年(一二二九)进士,授利州路观察推官。端平末佐李心传修四朝史。因冬雷封事忤史嵩之,出...〔► 高斯得的名句(24条)