宋代:丘崈
满mǎn江jiāng红hóng··平píng楚chǔ苍cāng然rán--丘qiū崈chóng
平píng楚chǔ苍cāng然rán,,烟yān霭ǎi外wài、、飞fēi鸿hóng冥míng灭miè。。身shēn老lǎo矣yǐ、、登dēng临lín感gǎn慨kǎi,,几jǐ时shí当dāng彻chè。。痛tòng饮yǐn从cóng教jiào吹chuī帽mào落luò,,悲bēi歌gē莫mò系xì壶hú边biān缺quē。。自zì人rén生shēng、、任rèn运yùn复fù何hé为wèi,,伤shāng情qíng切qiè。。
功gōng名míng事shì,,休xiū谩mán说shuō。。渠qú有yǒu命mìng,,谁shuí工gōng拙zhuō。。且qiě随suí宜yí斗dòu健jiàn,,强qiáng酬chóu佳jiā节jié。。九jiǔ月yuè从cóng今jīn知zhī几jǐ度dù,,试shì看kàn镜jìng里lǐ头tóu如rú雪xuě。。向xiàng醉zuì中zhōng、、赢yíng取qǔ万wàn缘yuán空kōng,,真zhēn蝉chán脱tuō。。
上一首: 王之道《渔家傲·风揭珠帘寒乍透》
下一首: 葛长庚《瑞鹤仙·赋情多懒率》
宋代·丘崈的简介