风人体
风人体 (風人體) 是一个汉语词语,拼音是fēng rén tǐ,该词语属于,分字 [风,人,体]。

读音fēng rén tǐ
怎么读
注音ㄈㄥ ㄖㄣˊ ㄊ一ˇ
※ 词语「风人体」的拼音读音、风人体怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
风人体[ fēng rén tǐ ]
⒈ 古代民歌的一种体裁。
引证解释
⒈ 古代民歌的一种体裁。
引清 翟灏 《通俗编·识馀》:“六朝 乐府《子夜》、《读曲》等歌,语多双关借意, 唐 人谓之风人体,以本风俗之言也。”
亦省称“风人”。 宋 严羽 《沧浪诗话·诗体》:“论杂体则有风人。”
郭绍虞 校释:“‘风人’云者,谓其体从民歌中来。”
宋 罗大经 《鹤林玉露》卷八:“其词微而显,得风人之体。”
更多词语拼音
- fēng huà风话
- xī fēng西风
- yán fēng严风
- fēng yīn风音
- fēng pó pó风婆婆
- huáng què fēng黄雀风
- fēng xíng yǔ sàn风行雨散
- fēng dēng风灯
- fēng péng风篷
- fēng chá风槎
- shén fēng神风
- fēng yī风衣
- yú fēng yí wén余风遗文
- ěr hòu fēng shēng耳后风生
- tīng fēng tīng shuǐ听风听水
- xié fēng邪风
- dà fēng shī大风诗
- mó fēng魔风
- fēng gāo风高
- fēng chǎn风铲
- èr bā jiā rén二八佳人
- zōng rén fǔ宗人府
- rén wáng人王
- zhǔ rén mǔ主人母
- rén qíng shì gù人情世故
- rén wén huì cuì人文荟萃
- lǔ rén卤人
- rén gé huà人格化
- jūn rén君人
- shěn rén审人
- xiān rén dòng仙人洞
- gǎn rén fèi fǔ感人肺腑
- shēn rén深人
- zhàng rén háng丈人行
- huàn rén宦人
- kàn rén xíng shì看人行事
- měi rén tāi ér美人胎儿
- zhàn rén占人
- biàn rén变人
- fēng sú rén qíng风俗人情
- tǐ rèn体认
- rén tǐ měi人体美
- huáng guān tǐ黄冠体
- sì zhī bǎi tǐ四肢百体
- tǐ huà体化
- tǐ nèi体内
- xuān hé tǐ宣和体
- tǐ fǎ体法
- qū tǐ诎体
- qīn tǐ亲体
- tǐ cái体裁
- chuàng tǐ创体
- qí liáng tǐ齐梁体
- chì tǐ shàng zhèn赤体上阵
- dì sān dài lǐng dǎo jí tǐ de dàng wù zhī jí第三代领导集体的当务之急
- shàng tǐ上体
- tǐ tài yǔ体态语
- fēi tǐ非体
- kàng tǐ抗体
- tiě yá tǐ铁崖体
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.