风听
风听 (風聽) 是一个汉语词语,拼音是fēng tīng,该词语属于,分字 [风,听]。

读音fēng tīng
怎么读
注音ㄈㄥ ㄊ一ㄥ
风听(读音fēng tīng)的近同音词有 风庭(fēng tíng)风亭(fēng tíng)风霆(fēng tíng)风艇(fēng tǐng)凤庭(fèng tíng)
※ 词语「风听」的拼音读音、风听怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
风听[ fēng tīng ]
⒈ 收集、听取。
⒉ 由传闻而得知的消息。
引证解释
⒈ 收集、听取。
引《国语·晋语六》:“吾闻古之王者,政德既成,又听於民,於是乎使工诵諫於朝,在列者献诗使勿兜,风听臚言於市,辨祆祥於謡,考百事於朝,问谤誉於路,有邪而正之,尽戒之术也。”
韦昭 注:“风,采也。臚,传也。采听商旅所传善恶之言。”
⒉ 由传闻而得知的消息。
引《宋书·臧质传》:“臣诚庸懦,奉教前朝,虽恧《緇衣》好贤之美,敢希《巷伯》恶恶之情,固已藉风听而宵愤,抚短策而驰念。”
《魏书·广陵王羽传》:“然五局所司,专主刑狱,比闻诸风听,多论五局不精。”
章炳麟 《与人论文书》:“其下或及神怪,时有目覩,不乃得之风听,而不刻意构画其事。”
展开阅读全文 ∨
更多词语拼音
- dòng fēng冻风
- xiān fēng dào gé仙风道格
- chéng fēng zhī zhuó成风之斫
- fēng huā xuě yè风花雪夜
- fēng qīng yún jìng风轻云净
- fēng jiào风教
- bìng fēng病风
- fēng mǎ风马
- wén fēng yuǎn dùn闻风远遁
- shī fēng失风
- líng fēng聆风
- fēng xiǔ shuǐ cān风宿水飡
- sòng fēng jī送风机
- ōu fēng欧风
- fēng qíng风情
- fēng cuò风措
- fēng xíng cǎo cóng风行草从
- fēng huá风华
- fēng tuán风抟
- ruò bù jīn fēng弱不禁风
- jiān tīng兼听
- huì tīng慧听
- tīng zhēn听真
- tīng shén jīng听神经
- shí tīng时听
- shěng tīng省听
- tīng huà tīng shēng,luó gǔ tīng yīn听话听声,锣鼓听音
- rén tīng人听
- hóng chuāng tīng红窗听
- qīng ěr xì tīng倾耳细听
- tīng zhòng听重
- zhù tīng伫听
- nán wéi tīng难为听
- shì ér bù jiàn,tīng ér bù wén视而不见,听而不闻
- tīng qǔ听取
- móu tīng jì xíng谋听计行
- dào tīng盗听
- tīng diào听调
- tì tīng yuǎn wén逖听远闻
- tīng shī听失
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.