风示
风示 (風示) 是一个汉语词语,拼音是fēng shì,该词语属于,分字 [风,示]。

读音fēng shì
怎么读
注音ㄈㄥ ㄕˋ
风示(读音fēng shì)的近同音词有 风湿(fēng shī)风势(fēng shì)风蚀(fēng shí)奉时(fèng shí)奉使(fèng shǐ)奉事(fèng shì)奉侍(fèng shì)锋石(fēng shí)锋矢(fēng shǐ)俸食(fèng shí)枫实(fēng shí)凤食(fèng shí)蜂螫(fēng shì)凤实(fèng shí)凤史(fèng shǐ)丰施(fēng shī)烽师(fēng shī)风诗(fēng shī)封事(fēng shì)封石(fēng shí)封豕(fēng shǐ)丰石(fēng shí)丰实(fēng shí)风世(fēng shì)丰豕(fēng shǐ)风什(fēng shí)封识(fēng shí)冯尸(féng shī)逢时(féng shí)风师(fēng shī)飌师(fēng shī)冯式(féng shì)讽示(fěng shì)冯豕(féng shǐ)冯轼(féng shì)逢世(féng shì)讽世(fěng shì)冯恃(féng shì)
※ 词语「风示」的拼音读音、风示怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
风示[ fēng shì ]
⒈ 晓谕;教诲;告诫。
引证解释
⒈ 晓谕;教诲;告诫。
引《汉书·礼乐志》:“况於圣主广被之资,修起旧文,放 郑 近雅,述而不作,信而好古,於以风示海内,扬名后世。”
宋 曾巩 《抚州颜鲁公祠堂记》:“二君独能追公之节,尊而祠之,以风示当世,为法令之所不及,是可谓有者也。”
清 恽敬 《黄太孺人墓表》:“然古列女之贤者,天下皆绘画之,鐫於庙垣,刻於墓闕,凡以风示后世而已。”
孙中山 《讨袁檄文》:“亦以 民国 初立,旧污未殄,首行揖让,风示天下,树之楷模。”
⒉ 暗示,用言语示意。
引清 蒲松龄 《聊斋志异·青娥》:“青娥 知之,中情皇急,阴使腹心者风示媪。媪悦,託媒往。”
陈少白 《兴中会革命史要》八:“他在 日本 也见过几个要人,总不得要领,如今又遇着这退去之风示,更不得不急急离开 日本,前往 加拿大。”
国语辞典
风示[ fèng shì ]
⒈ 宣告训示。
引《新五代史·卷六·唐明宗本纪》:「以诏书褒廉吏孙岳等,以风示天下。」
更多词语拼音
- diào fēng biàn sú调风变俗
- jiǔ lì fēng chén久历风尘
- fēng pài风派
- fēng mào风瞀
- xuě yuè fēng huā雪月风花
- qī fēng凄风
- yí fēng yú yùn遗风余韵
- mǒ yuè pī fēng抹月批风
- xī fēng cán zhào西风残照
- shǔn fēng shǐ chuán顺风使船
- qīng píng fēng青苹风
- yán fēng颜风
- yáo fēng摇风
- fēng yīn风音
- rì nuǎn fēng tián日暖风恬
- rǎn fēng xí sú染风习俗
- fēng yī风漪
- fēng yán wù yǔ风言雾语
- bì fēng dēng避风灯
- fēng mái风霾
- fā zōng zhǐ shì发综指示
- tú shì图示
- shì ài示爱
- chéng shì呈示
- qǐ shì启示
- shǒu shì手示
- xiǎo shì晓示
- shì jiào示教
- shì jì示寂
- gào shì告示
- shì jí示疾
- shēn shì申示
- jiē shì揭示
- jì shì寄示
- jiào shì教示
- shì jiè示戒
- shì suō示唆
- jiàn shì见示
- shén shì神示
- fù shì复示
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.