顶风
顶风 (頂風) 是一个汉语词语,拼音是dǐng fēng,该词语属于名词,动词,分字 [顶,风]。
※ 词语「顶风」的拼音读音、顶风怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
顶风[ dǐng fēng ]
⒈ 迎面对着风,也指跟前进方向相反的风。
英upwind; against the wind;
引证解释
⒈ 逆风;跟(人、车、船等)前进方向相反的风。
引《林则徐日记·道光十九年正月初六日》:“卯刻催舟人发櫂……遇西南顶风,尚不大。”
⒉ 迎着风。比喻不顾恶劣的境遇。
引《当代》1981年第2期:“你老兄为什么一定要顶风上?真是奇人!”
国语辞典
顶风[ dǐng fēng ]
⒈ 逆风。
例如:「顶风而行,倍加困难。」
更多词语拼音
- dǐng tiān lì dì顶天立地
- dǐng péng顶棚
- dǐng bāo顶包
- dǐng mén gǔ顶门骨
- dǐng míng mào xìng顶名冒姓
- dǐng quē顶缺
- gāo dǐng mào高顶帽
- dǐng gǔ顶骨
- hè dǐng niǎo鹤顶鸟
- tí hú guàn dǐng醍醐灌顶
- zào dǐng皂顶
- mào dǐng冒顶
- dǐng guàn顶罐
- dǐng diǎn顶点
- dǐng zhǐ顶趾
- zhòng dǐng zhàng重顶帐
- tū dǐng秃顶
- dǐng zǐ顶子
- miè dǐng灭顶
- dǐng chù顶触
- xuè yǔ xīng fēng血雨腥风
- guǐ zhèn tóu fēng鬼阵头风
- cān fēng niè xuě餐风啮雪
- jīn fēng yù lù金风玉露
- fēng yǔ gòng zhōu风雨共舟
- nào fēng cháo闹风潮
- míng fēng shù鸣风树
- gǔ fēng古风
- xiāng fēng香风
- jīng fēng hài làng惊风骇浪
- shǔn fēng shǐ chuán顺风驶船
- tán fēng谈风
- fēng zhěn风疹
- zuò chūn fēng坐春风
- wǔ fēng武风
- fēng ké风咳
- yǔ bìn fēng huán雨鬓风鬟
- shuǎng fēng爽风
- fēng fèi风痱
- fēng cǎi风彩
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.