丁令
丁令是一个汉语词语,拼音是dīng líng,该词语属于,分字 [丁,令]。

读音dīng líng
怎么读
注音ㄉ一ㄥ ㄌ一ㄥˊ
丁令(读音dīng líng)的近同音词有 定陵(dìng líng)丁灵(dīng líng)叮泠(dīng líng)钉灵(dīng líng)钉铃(dīng líng)丁泠(dīng líng)玎玲(dīng líng)丁零(dīng líng)定令(dìng líng)仃伶(dīng líng)叮铃(dīng líng)顶翎(dǐng líng)
※ 词语「丁令」的拼音读音、丁令怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
丁令[ dīng líng ]
⒈ 同“丁零”。
⒉ “丁令威”的省称。
⒊ 指鹤。
引证解释
⒈ 同“丁零”。参见“丁零”、“丁灵”。
引《尚书大传》卷三:“北方之极,自 丁令 北至积雪之野,帝 顓頊 神玄冥司之。”
《汉书·匈奴传上》:“其明年, 丁令 比三岁入盗 匈奴,杀略人民数千,驱马畜去。”
⒉ “丁令威”的省称。
引唐 李赤 《灵墟山》诗:“丁令 辞世人,拂衣向仙路。”
⒊ 指鹤。参见“丁令威”。
引宋 李纲 《雷庙读丁晋公所作碑》诗:“只应 寇老 曾迁此,作记何缘 丁令 来。”
清 吴伟业 《鲞鹤》诗:“丁令 归来寄素书,羽毛零落待何如。”
更多词语拼音
- tián dīng田丁
- gū kǔ líng dīng孤苦零丁
- dīng yōng丁庸
- dīng diǎn er丁点儿
- dīng kǒu丁口
- mèng sā liáo dīng梦撒撩丁
- biān dīng边丁
- juē dīng撅丁
- dīng fū丁夫
- dīng wēng丁翁
- qiáng dīng强丁
- líng dīng gū kǔ零丁孤苦
- měng gē dīng猛哥丁
- lěng gū dīng冷孤丁
- bǔ dīng补丁
- shēn dīng身丁
- dīng dàng丁档
- dīng fù yōu丁父忧
- zhā gǔ dīng扎古丁
- shā dīng沙丁
- bù lìng布令
- lìng cí令辞
- biē lìng鳖令
- lìng chén令辰
- jiǎ lìng假令
- sī lìng bù司令部
- jī líng激令
- kè líng克令
- pān lìng潘令
- lì lìng zhì zào利令志惛
- jié lìng絜令
- jiā shū lìng挟书令
- jūn líng钧令
- lìng huì令慧
- wēi lìng威令
- lìng táng令堂
- cí lìng词令
- lìng mèi令妹
- jǐ líng脊令
- zhǔ lìng属令
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.