登贤书
登贤书 (登賢書) 是一个汉语词语,拼音是dēng xián shū,该词语属于,分字 [登,贤,书]。

读音dēng xián shū
怎么读
注音ㄉㄥ ㄒ一ㄢˊ ㄕㄨ
※ 词语「登贤书」的拼音读音、登贤书怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
登贤书[ dēng xián shū ]
⒈ 科举时代称乡试中式为登贤书。
引证解释
⒈ 科举时代称乡试中式为登贤书。
引明 袁宏道 《寿李母曹太夫人八十序》:“献夫 高才,早有文誉,而其登贤书也,乃在强仕之后。”
清 陆以湉 《冷庐杂识·吴京丞》:“钱塘 吴西谷 京丞 清鹏,於 嘉庆 丙子登贤书。”
《花月痕》第五一回:“余死友 东越 韦公 莹,字 痴珠,弱冠登贤书。”
更多词语拼音
- ràng dēng让登
- nán rú dēng tiān难如登天
- hào dēng耗登
- dēng yán登延
- dēng shòu登寿
- dēng jiè yóu fāng登界游方
- dēng shān jī登山屐
- yī bù dēng tiān一步登天
- dēng kè登课
- mǎn dēng dēng满登登
- jìn dēng进登
- dēng lóng登隆
- dēng shā登杀
- dēng shān lín shuǐ登山临水
- shǎ dēng dēng傻登登
- dēng dēng登登
- dēng dùn登顿
- bù dēng dà yǎ zhī táng不登大雅之堂
- dēng lǐ登礼
- fēng dēng丰登
- xián fàn贤范
- xián jiāng贤疆
- xián xīng贤星
- xián huì贤慧
- yě méi yí xián野没遗贤
- xiàng xián象贤
- xián zhí贤侄
- qián xián前贤
- xián qīng贤卿
- xián kē贤科
- shèng xián圣贤
- jìn xián xīng gōng进贤兴功
- xián fēi贤妃
- sī xián rú kě思贤如渴
- xián míng贤明
- xián zhòng贤仲
- jùn xián隽贤
- yǐn xián引贤
- shǎng xián shǐ néng赏贤使能
- xián rén贤仁
- mù yú shū木鱼书
- piǎo shū缥书
- shàng shū shěng尚书省
- dīng shū丁书
- shū zhào书诏
- jǐn lín shū锦鳞书
- chèn shū谶书
- liù cái zǐ shū六才子书
- běi táng shū chāo北堂书钞
- shū shì书士
- shū gǎo书稿
- kuáng shū狂书
- lóng cǎo shū龙草书
- shū xiāng mén hù书香门户
- dào shū道书
- yǐng shū影书
- shū zhàng书帐
- zhàn shū战书
- bù kān zhī shū不刊之书
- zuǒ shū左书
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.