春草
春草是一个汉语词语,拼音是chūn cǎo,该词语属于,分字 [春,草]。
※ 词语「春草」的拼音读音、春草怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
春草[ chūn cǎo ]
⒈ 春天的草。
⒉ 喻卑微。
⒊ 药草名。又名莽草。《尔雅·释草》:“葞,春草。”邢昺疏:“药草也……莽草一名葞,一名春草。”一说,“春草”为白微的别名。参阅明李时珍《本草纲目·草二·白微》。
引证解释
⒈ 春天的草。
引晋 潘岳 《内顾》诗之一:“春草鬱青青,桑柘何奕奕。”
南朝 宋 谢灵运 《登池上楼》诗:“池塘生春草,园柳变鸣禽。”
宋 陆游 《试院春晚》诗:“漫漫晚花吹瀼岸,离离春草上宫垣。”
明 何景明 《过君采次韵》之一:“昔牵春草梦,今并玉珂游。”
⒉ 喻卑微。
引唐 杜甫 《赠翰林张四学士垍》诗:“此生任春草,垂老独漂萍。”
仇兆鳌 注:“春草,嘆卑微。”
⒊ 药草名。又名莽草。一说,“春草”为白微的别名。参阅 明 李时珍 《本草纲目·草二·白微》。
引《尔雅·释草》:“葞,春草。”
邢昺 疏:“药草也……莽草一名葞,一名春草。”
国语辞典
春草[ chūn cǎo ]
⒈ 春天丛生的草。
引《楚辞·淮南小山·招隐士》:「王孙游兮不归,春草生兮萋萋。」
唐·王维〈送别〉诗:「春草明年绿,王孙归不归。」
更多词语拼音
- chūn guāng míng mèi春光明媚
- chūn jìn春禁
- chūn dì春帝
- qiān chūn千春
- shí dòng chūn石冻春
- chūn hé jǐng míng春和景明
- chūn shēn jūn春申君
- chūn fān春幡
- bù lǎo chūn不老春
- chūn yǎn春眼
- fù chūn qiū富春秋
- dǔ chūn赌春
- chūn shàng春上
- qiū shí chūn huā秋实春华
- liǔ nuǎn huā chūn柳暖花春
- chūn nèn春嫩
- zuò chūn fēng坐春风
- chūn gé春阁
- chūn fēng huà yǔ春风化雨
- chūn àng春盎
- suō cǎo莎草
- liáng cǎo凉草
- qǐ cǎo起草
- cǎo mǎng yīng xióng草莽英雄
- yè cǎo夜草
- yī cǎo fù mù依草附木
- yù cǎo玉草
- lóng cǎo shū龙草书
- bǎi cǎo shuāng百草霜
- dù cǎo杜草
- cǎo kòu草寇
- biān cǎo鞭草
- huái mèng cǎo怀梦草
- wù la cǎo靰鞡草
- chī cǎo齝草
- gǎo cǎo稾草
- cǎo fú róng草芙蓉
- huáng cǎo xiá黄草峡
- cǎo dòu kòu草豆蔻
- cǎo jiàn zǐ草荐子
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.
