垂天
垂天是一个汉语词语,拼音是chuí tiān,该词语属于,分字 [垂,天]。

读音chuí tiān
怎么读
注音ㄔㄨㄟˊ ㄊ一ㄢ
※ 词语「垂天」的拼音读音、垂天怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
垂天[ chuí tiān ]
⒈ 挂在天边;悬挂天空。
⒉ 犹蔽天,笼罩天空。
⒊ 比喻壮志凌云。
引证解释
⒈ 挂在天边;悬挂天空。
引《庄子·逍遥游》:“鹏之背,不知其几千里也;怒而飞,其翼若垂天之云。”
陆德明 释文引 司马彪 曰:“若云垂天旁。”
三国 魏 曹丕 《丹霞日行》:“丹霞蔽日,采虹垂天。”
⒉ 犹蔽天,笼罩天空。
引《文选·扬雄<羽猎赋>》:“其餘荷垂天之罼,张竟壄之罘。”
刘良 注:“言罼之大,如垂天之四边也。”
宋 姜夔 《汉宫春·次韵稼轩》词:“云曰归歟,纵垂天曳曳,终返 衡 庐。”
⒊ 比喻壮志凌云。
引唐 骆宾王 《上齐州张司马启》:“摶羊角以垂天,展驥足而腾景。”
唐 刘禹锡 《和李相公以平泉新墅获方外之名因为诗以报洛中士君子兼见寄之什》:“垂天虽暂息,一举出人寰。”
更多词语拼音
- chuí hú垂胡
- míng chuí qīng shǐ名垂青史
- chuí jí垂棘
- xiǎo chuí shǒu小垂手
- yǒng chuí zhú bó永垂竹帛
- chuí lián tīng jué垂帘听决
- chuí bái垂白
- chuí huī垂辉
- chuí xūn垂勋
- jiā lěi qiān jīn,zuò bù chuí táng家累千金,坐不垂堂
- chuí tóu tā chì垂头塌翅
- xuán chuí悬垂
- chuí tì垂涕
- chuí jiē垂接
- chuí tóu垂头
- chuí lún垂纶
- chuí ài垂爱
- xiāo yú chuí huà霄鱼垂化
- chuí tóu sāi ěr垂头塞耳
- yí chuí贻垂
- tiān cái天才
- zhè bù guò shì chūn tiān这不过是春天
- yuǎn tiān远天
- hào tiān shàng dì皡天上帝
- bì luó tiān碧罗天
- tiān zāi dì yāo天灾地妖
- tiān shī ài天师艾
- zuì zhōng tiān醉中天
- rú rì zhōng tiān如日中天
- sān tiān shǐ三天使
- hēi tiān黑天
- jú tiān jí dì局天蹐地
- jì tiān继天
- tiān bì天跸
- tuō tiān sǎo dì拖天扫地
- tiān lín天临
- fú jǐng tiān伏景天
- tiān xiǎo de天晓得
- tiān píng dì chéng天平地成
- shuō tiān liáng说天良
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.