垂天
垂天是一个汉语词语,拼音是chuí tiān,该词语属于,分字 [垂,天]。
![垂天](/d/file/p3/f0ffdbc2ef82962e127042acf7bc134c.jpeg)
读音chuí tiān
怎么读
注音ㄔㄨㄟˊ ㄊ一ㄢ
※ 词语「垂天」的拼音读音、垂天怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
垂天[ chuí tiān ]
⒈ 挂在天边;悬挂天空。
⒉ 犹蔽天,笼罩天空。
⒊ 比喻壮志凌云。
引证解释
⒈ 挂在天边;悬挂天空。
引《庄子·逍遥游》:“鹏之背,不知其几千里也;怒而飞,其翼若垂天之云。”
陆德明 释文引 司马彪 曰:“若云垂天旁。”
三国 魏 曹丕 《丹霞日行》:“丹霞蔽日,采虹垂天。”
⒉ 犹蔽天,笼罩天空。
引《文选·扬雄<羽猎赋>》:“其餘荷垂天之罼,张竟壄之罘。”
刘良 注:“言罼之大,如垂天之四边也。”
宋 姜夔 《汉宫春·次韵稼轩》词:“云曰归歟,纵垂天曳曳,终返 衡 庐。”
⒊ 比喻壮志凌云。
引唐 骆宾王 《上齐州张司马启》:“摶羊角以垂天,展驥足而腾景。”
唐 刘禹锡 《和李相公以平泉新墅获方外之名因为诗以报洛中士君子兼见寄之什》:“垂天虽暂息,一举出人寰。”
更多词语拼音
- shèng zhǔ chuí yī圣主垂衣
- chuàng chuí创垂
- chuí xīn垂心
- chuí yīn垂阴
- chuí guāng垂光
- chuí zhí lǜ huà垂直绿化
- chuí jīng垂精
- èr chuí二垂
- chuí míng qīng shǐ垂名青史
- chuí pàn垂盼
- chuí jiào垂教
- chuí xián sān chǐ垂涎三尺
- chuí zhí píng fēn xiàn垂直平分线
- chuí yīn垂荫
- xiǎo chuí shǒu小垂手
- xià chuí下垂
- zuò jiè chuí táng坐戒垂堂
- chuí tiān yì垂天翼
- chuí tǐ垂体
- chuí chēng垂称
- shàng xī tiān上西天
- zhú tiān zhú dì竹天竹地
- tiān zī guó sè天姿国色
- bǐ tǒng zǐ yǎn lǐ guān tiān笔筒子眼里观天
- mù tiān zǐ穆天子
- tiān sǔn天损
- cháng tiān rì长天日
- guān tiān péi关天培
- shén gōng tiān qiǎo神工天巧
- tiān héng天衡
- xī tiān hā dì嘻天哈地
- zuò tiān xià坐天下
- dǎn dà bāo tiān胆大包天
- bēi tiān mǐn rén悲天悯人
- tiān mìng yōu guī天命攸归
- pán gǔ kāi tiān dì盘古开天地
- tiān qú天衢
- tiān wéi天闱
- zhē tiān gài dì遮天盖地
- tiān kuàng jié天贶节
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.