传教士
传教士 (傳教士) 是一个汉语词语,拼音是chuán jiào shì,该词语属于名词,分字 [传,教,士]。
※ 词语「传教士」的拼音读音、传教士怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
传教士[ chuán jiào shì ]
⒈ 基督教会派出去传教的人。
引证解释
⒈ 基督教会派出去传教的人。
引《上海小刀会起义史料汇编·有关林阿福的报道》:“在调查中,他们也访问了几个传教士。”
徐迟 《火中的凤凰》:“德国 通过他们的传教士,他们买起书来不惜高价,一见好书,抢了就走。”
国语辞典
传教士[ chuán jiào shì ]
⒈ 传布宗教教义的人。
例如:「满清末年,有许多传教士来到中国。」
更多词语拼音
- chí chuán驰传
- shēng chuán声传
- chuán qíng传情
- tuàn zhuàn彖传
- chuán gēng传庚
- chuán jí传集
- gǎn chuán感传
- wú xiàn diàn chuán zhēn无线电传真
- qiū chuán丘传
- fēn chuán分传
- chuán shēng qì传声器
- chuán yuè传阅
- shèng chuán盛传
- chuán pài传派
- chuán yí传遗
- chuán sòng传颂
- chuán rǎn传染
- chuán gào传告
- sù chuán宿传
- chuán xián传贤
- jiào fù chū lái,jiào ér yīng hái教妇初来,教儿婴孩
- jiào gào教告
- jiào shòu教授
- jiào xí教席
- jiào fú教服
- jiào mìng教命
- shèng jiào xù圣教序
- jiào huì xué xiào教会学校
- sān xǐ jiào三徙教
- yí jiào遗教
- nèi jiào fāng内教坊
- jiā tíng jiào shī家庭教师
- yī shén jiào一神教
- jiào wù教务
- xìng jiào幸教
- shǎo tiáo shī jiào少条失教
- jiào qū教区
- jiào běn教本
- yóu tài jiào犹太教
- shén quán jiào神拳教
- gāo shì高士
- gǎn shì敢士
- wèi dào shì卫道士
- shì lín guǎn士林馆
- xiǎng shì飨士
- shì guān士官
- shǔ shì蜀士
- xiāo shì虓士
- bó shì mǎi lǘ博士买驴
- gǔ shì谷士
- gāo rén yì shì高人逸士
- shì jiā士家
- xiàn shì县士
- lín xià shì林下士
- míng xià wú xū shì名下无虚士
- shēn xiān shì zú身先士卒
- èr táo shā sān shì二桃杀三士
- bá tián shì墢田士
- mǒu shì某士
- xī hú chǔ shì西湖处士
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.
