正时
正时 (正時) 是一个汉语词语,拼音是zhèng shí,该词语属于,分字 [正,时]。

读音zhèng shí
怎么读
注音ㄓㄥˋ ㄕˊ
正时(读音zhèng shí)的近同音词有 正式(zhèng shì)正是(zhèng shì)证实(zhèng shí)正视(zhèng shì)正事(zhèng shì)政事(zhèng shì)正史(zhèng shǐ)正室(zhèng shì)正始(zhèng shǐ)正尸(zhèng shī)郑市(zhèng shì)整事(zhěng shì)诤士(zhèng shì)整师(zhěng shī)政适(zhèng shì)整拾(zhěng shí)整饰(zhěng shì)征士(zhēng shì)征使(zhēng shǐ)征事(zhēng shì)征市(zhēng shì)征实(zhēng shí)正士(zhèng shì)蒸湿(zhēng shī)正实(zhèng shí)蒸食(zhēng shí)正适(zhèng shì)正世(zhèng shì)正使(zhèng shǐ)
※ 词语「正时」的拼音读音、正时怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
正时[ zhèng shí ]
⒈ 推历明时,使四时不失序,寒暑不失常,时事不悖乱。
引证解释
⒈ 推历明时,使四时不失序,寒暑不失常,时事不悖乱。
引《左传·文公元年》:“先王之正时也,履端於始,举正於中,归餘於终。”
杜预 注:“步历之始,以为术之端首。期之日,三百六十有六日,日月之行又有迟速,而必分为十二月,举中气以正。月有餘日,则归之於终,积而为闰,故言归餘於中。”
晋 葛洪 《抱朴子·对俗》:“金天 据九鴈以正时。”
《晋书·律历志下》:“以昔在 唐帝,协日正时,允釐百工,咸熙庶绩也。”
《新唐书·刘蕡传》:“君以知人为明,臣以正时为忠。”
更多词语拼音
- cái zhèng裁正
- zhèng tiáo huá正条划
- zhèng suǒ ér正所儿
- duàn zhèng断正
- zhèng shēng jì正声伎
- xià zhèng夏正
- xián zhèng闲正
- xiāng zhèng乡正
- dàn zhèng弹正
- běi zhèng北正
- zhèng kù正库
- fǎn zhèng bō luàn反正拨乱
- zhuī zhèng追正
- zhèng mù正目
- zhèng fēn正分
- hóng lú zhèng鸿胪正
- zhèng suí正绥
- méi zhèng jīng没正经
- jiù zhèng捄正
- zhèng fēng正锋
- shí biàn时变
- shí shuǐ时水
- shí cuò时措
- dùn shí遁时
- kè shí课时
- ān shí安时
- shí shī时失
- shí guāi yùn chuǎn时乖运舛
- běi jīng shí jiān北京时间
- shí yīn时因
- shuō shí chí,nà shí kuài说时迟,那时快
- yī shí yī kè一时一刻
- huáng shí皇时
- dǎn shí亶时
- wǔ shí chē五时车
- fèn shí jí sú愤时疾俗
- qū shí fù shì趋时附势
- shí shì时势
- tiān xíng shí qì天行时气
- chù shí触时
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.