正时
正时 (正時) 是一个汉语词语,拼音是zhèng shí,该词语属于,分字 [正,时]。

读音zhèng shí
怎么读
注音ㄓㄥˋ ㄕˊ
正时(读音zhèng shí)的近同音词有 正式(zhèng shì)正是(zhèng shì)证实(zhèng shí)正视(zhèng shì)正事(zhèng shì)政事(zhèng shì)正史(zhèng shǐ)正室(zhèng shì)正始(zhèng shǐ)正尸(zhèng shī)郑市(zhèng shì)整事(zhěng shì)诤士(zhèng shì)整师(zhěng shī)政适(zhèng shì)整拾(zhěng shí)整饰(zhěng shì)征士(zhēng shì)征使(zhēng shǐ)征事(zhēng shì)征市(zhēng shì)征实(zhēng shí)正士(zhèng shì)蒸湿(zhēng shī)正实(zhèng shí)蒸食(zhēng shí)正适(zhèng shì)正世(zhèng shì)正使(zhèng shǐ)
※ 词语「正时」的拼音读音、正时怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
正时[ zhèng shí ]
⒈ 推历明时,使四时不失序,寒暑不失常,时事不悖乱。
引证解释
⒈ 推历明时,使四时不失序,寒暑不失常,时事不悖乱。
引《左传·文公元年》:“先王之正时也,履端於始,举正於中,归餘於终。”
杜预 注:“步历之始,以为术之端首。期之日,三百六十有六日,日月之行又有迟速,而必分为十二月,举中气以正。月有餘日,则归之於终,积而为闰,故言归餘於中。”
晋 葛洪 《抱朴子·对俗》:“金天 据九鴈以正时。”
《晋书·律历志下》:“以昔在 唐帝,协日正时,允釐百工,咸熙庶绩也。”
《新唐书·刘蕡传》:“君以知人为明,臣以正时为忠。”
更多词语拼音
- zhèng jiàn正谏
- zhèng kù正库
- zhèng tǎng正帑
- tiān zhèng天正
- zhèng zhí正职
- zhì zhèng至正
- zhèng qí正齐
- zhèng shòu正受
- zhèng dìng正订
- yǒu zhèng有正
- zhèng bǎn正板
- zhèng běn chéng yuán正本澄源
- shì zhèng市正
- zhèng chǎn正产
- mén zhèng门正
- jiǎn zhèng简正
- zhèng wǔ jiǔ正五九
- zhèng huó正活
- zhèng nán kào běi正南靠北
- qiáng zhèng强正
- lǐ shí zhēn李时珍
- bèi shí背时
- cuì zhuó tóng shí啐啄同时
- yǒu shí有时
- bèi shí悖时
- shí rùn时润
- jiù shí旧时
- ěr shí尔时
- shí shí wù zhě wéi jùn jié识时务者为俊杰
- shí xiàn时限
- shí shí dá biàn识时达变
- chéng shí乘时
- wǔ shí jī五时鸡
- qiān yán shí rì迁延时日
- tóng shí同时
- lín shí bào fó jiǎo临时抱佛脚
- biāo zhǔn shí jiān标准时间
- shí dù时度
- shēng bù féng shí生不逢时
- shí jǐng时儆
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.