杨柳青
杨柳青 (楊柳青) 是一个汉语词语,拼音是yáng liǔ qīng,该词语属于,分字 [杨,柳,青]。

读音yáng liǔ qīng
怎么读
注音一ㄤˊ ㄌ一ㄡˇ ㄑ一ㄥ
※ 词语「杨柳青」的拼音读音、杨柳青怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
杨柳青[ yáng liǔ qīng ]
⒈ 镇名。在天津市西南。以所出丰富多采的民间木版年画而著名,因又为杨柳青木版年画的代称。民间曲调名。五句二十八字,依曲调衬字可适当增减。第一、二、五句通常为七字,第三句必须唱“杨,杨柳青”,第四句必须唱“哎哎哟”。
引证解释
⒈ 镇名。在 天津市 西南。以所出丰富多采的民间木版年画而著名,因又为杨柳青木版年画的代称。
引清 黄景仁 《舟过杨柳青感旧》诗:“此地尚餘‘杨柳青’,昔年献赋记曾经。”
⒉ 民间曲调名。五句二十八字,依曲调衬字可适当增减。第一、二、五句通常为七字,第三句必须唱“杨,杨柳青”,第四句必须唱“哎哎哟”。
引元 张昱 《戊戌题》诗:“海中又见 蓬莱 浅,门外空传《杨柳青》。”
《清明》1982年第4期:“姑娘们常常用银玲般的嗓子,唱起《杨柳青》小调。”
国语辞典
杨柳青[ yáng liǔ qīng ]
⒈ 城镇名。位于天津市西南。以生产木版年画而著名。
⒉ 一种民间曲调。五句二十八字,依曲调衬字可适当增减。第三句必须唱「杨柳青」,第四句必须唱「哎哎哟」。
更多词语拼音
- yáng jiā jiāng杨家将
- huáng yáng黄杨
- bái yáng dāo白杨刀
- yáng méi chuāng杨梅疮
- yáng jì杨忌
- yáng zhī杨枝
- yáng yán杨颜
- fēng lǐ yáng huā风里杨花
- kū yáng shēng huā枯杨生华
- yáng zǐ dù杨子渡
- yáng mò杨墨
- yáng táo杨桃
- yáng zhí jǐ杨执戟
- gōng yáng宫杨
- yáng fēi杨妃
- yáng xù杨絮
- yáng hǔ wéi kuāng杨虎围匡
- yáng fēi chá杨妃茶
- bái yáng白杨
- yáng pàn ér杨叛儿
- liǔ ān柳安
- guǐ liǔ鬼柳
- liǔ tǐ柳体
- yáng liǔ yī yī杨柳依依
- liǔ hūn huā míng柳昏花螟
- yáng liǔ mèng杨柳梦
- táo qī liǔ mò桃蹊柳陌
- liǔ huā柳花
- mián huā wò liǔ眠花卧柳
- liǔ àn huā míng yòu yī cūn柳暗花明又一村
- wǔ chāng guān liǔ武昌官柳
- liǔ chē柳车
- suí dī liǔ隋堤柳
- háo sū nì liǔ豪苏腻柳
- liǔ hù huā mén柳户花门
- sān liǔ三柳
- chēng liǔ柽柳
- liǔ yá柳芽
- liǔ shì柳市
- liǔ jiē柳街
- qīng suǒ wéi青锁闱
- qīng hàn青汉
- qīng qīng青青
- nián qīng年青
- liú dé qīng shān zài,bù pà méi chái shāo留得青山在,不怕没柴烧
- qīng jiàn青涧
- zhàn zhàn qīng tiān湛湛青天
- qīng sī biān青丝编
- qīng shuāng青霜
- qīng wū青乌
- qīng dí青鸐
- hǎi qīng niǎn海青碾
- lǜ suō qīng lì绿蓑青笠
- xiǎo qīng nián小青年
- qīng shā青莎
- qīng tóng青桐
- qīng cí青辞
- qīng xiāo bù青霄步
- qīng tián hè青田鹤
- qīng láng青狼
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.