雁门僧
雁门僧 (雁門僧) 是一个汉语词语,拼音是yàn mén sēng,该词语属于,分字 [雁,门,僧]。

读音yàn mén sēng
怎么读
注音一ㄢˋ ㄇㄣˊ ㄙㄥ
※ 词语「雁门僧」的拼音读音、雁门僧怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
雁门僧[ yàn mén sēng ]
⒈ 指东晋高僧慧远。慧远,雁门郡楼烦人,曾主持庐山东林寺,善诗文,与刘遗民、宗炳、慧永等结白莲社。见南朝梁慧皎《高僧传·义解二·释慧远》。
引证解释
⒈ 指 东晋 高僧 慧远。慧远,雁门郡 楼烦 人,曾主持 庐山 东林寺,善诗文,与 刘遗民、宗炳、慧永 等结白莲社。见 南朝 梁 慧皎 《高僧传·义解二·释慧远》。
引唐 杜牧 《行次白沙馆先寄上河南王侍郎》诗:“歌惭渔浦客,诗学 雁门僧。”
唐 灵澈 《远公墓》诗:“空悲 虎溪 月,不见 雁门僧。”
更多词语拼音
- yàn zì雁字
- kè yàn客雁
- píng shā luò yàn平沙落雁
- yàn niáng雁娘
- dì yàn地雁
- yú guàn yàn xíng鱼贯雁行
- yàn duàn yú chén雁断鱼沉
- yàn shān雁山
- yín yàn银雁
- yàn nán yàn běi雁南燕北
- héng yáng yàn duàn衡阳雁断
- yàn qiū雁湫
- yàn guò liú shēng雁过留声
- yú yàn鱼雁
- yàn chéng雁城
- yàn chéng雁程
- míng yàn鸣雁
- yàn shū雁书
- xūn yàn纁雁
- yàn xù雁序
- fāng lán shēng mén,bù dé bù chú芳兰生门,不得不鉏
- yě mén也门
- líng mén陵门
- bài dǎo yuán mén拜倒辕门
- mén qiào门窍
- shuān mén bì hù闩门闭户
- sān mén gàn bù三门干部
- lù mén鹿门
- mén fǎ门法
- dǐng mén xīn顶门心
- mén kě zhāng luó门可张罗
- mén fēn门分
- jiào mén教门
- bì mén tóu xiá闭门投辖
- mén chuáng mǎ dào门床马道
- gé zǐ mén槅子门
- mén fù门附
- mén shì门市
- yuǎn mén jìn zhī远门近枝
- mén pái门牌
- sēng guǎn僧馆
- nǚ sēng女僧
- lín sēng林僧
- bái zú sēng白足僧
- sēng fū僧趺
- sēng zhèng僧正
- sēng shè僧舍
- sēng gé僧阁
- ní sēng尼僧
- sēng què qí僧却崎
- sēng qí gǔ僧祇谷
- sēng gòng僧供
- sēng xuān僧轩
- mì tuó sēng密陀僧
- nèi sēng内僧
- sēng chuāng僧窗
- sēng gōng僧宫
- zhàng xī sēng杖锡僧
- sēng jiǎng僧讲
- sēng chú僧雏
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.