燕鸿
燕鸿 (燕鴻) 是一个汉语词语,拼音是yàn hóng,该词语属于,分字 [燕,鸿]。

读音yàn hóng
怎么读
注音一ㄢˋ ㄏㄨㄥˊ
燕鸿(读音yàn hóng)的近同音词有 眼红(yǎn hóng)嫣红(yān hóng)殷红(yān hóng)艳红(yàn hóng)焰红(yàn hóng)雁鸿(yàn hóng)胭红(yān hóng)鴳鸿(yàn hóng)淹弘(yān hóng)烟鸿(yān hóng)烟虹(yān hóng)
※ 词语「燕鸿」的拼音读音、燕鸿怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
燕鸿[ yàn hóng ]
⒈ 燕为夏候鸟,鸿为冬候鸟。因多以喻相距之远,相见之难。
⒉ 指书信。
引证解释
⒈ 燕为夏候鸟,鸿为冬候鸟。因多以喻相距之远,相见之难。
引唐 司空图 《歌者》诗之一:“风霜一夜燕鸿断,唱作 江 南祓禊天。”
南唐 冯延巳 《芳草渡》词:“燕鸿远, 羌 笛怨,渺渺澄波一片。”
宋 苏泂 《雨中花·怀刘改之》词:“这回休也,燕鸿南北,长隔英游。”
金 元好问 《春风来》诗:“春风去后瑶草歇,来鸿去燕遥相望。鸳鸯不得双,燕鸿天一方。”
清 厉鹗 《筠谷见和移居诗奉赠》之一:“燕鸿踪跡十霜餘,谁道今来慰索居。”
⒉ 指书信。
引前蜀 韦庄 《清平乐》词:“碧窗望断燕鸿,翠帘睡眼溟濛。寳瑟谁家弹罢?含悲斜倚屏风。”
⒊ 燕 地的雁。泛指北雁。
引唐 李白 《拟古》诗之十二:“越 燕喜海日, 燕 鸿思朔云。”
更多词语拼音
- wú gōng yàn吴宫燕
- sān yàn三燕
- yàn xī燕嬉
- yù yàn醧燕
- yàn xǔ燕许
- yàn luǎn燕卵
- cháo yàn朝燕
- yàn nán zhào běi燕南赵北
- zé yàn泽燕
- yàn zhī燕脂
- yàn zú jì shī燕足系诗
- yàn dōu燕都
- zǐ yàn紫燕
- yàn shè燕射
- yīng guī yàn gé莺闺燕阁
- bái yàn白燕
- yàn rán shí燕然石
- yàn hàn燕颔
- yàn xuè燕谑
- hú yàn胡燕
- hóng xuě鸿雪
- hóng huāng鸿荒
- hóng bǎo shù鸿宝术
- gū hóng guǎ hú孤鸿寡鹄
- hóng xì鸿隙
- hóng tiān鸿天
- hóng kǒu鸿口
- hóng bào鸿豹
- hóng mèi鸿昧
- hóng liú鸿流
- hóng sī鸿私
- lí hóng离鸿
- hóng bǎo鸿宝
- hóng yá鸿崖
- hóng qī鸿妻
- hóng jī鸿基
- hóng zhǎo xuě ní鸿爪雪泥
- hóng kuò鸿廓
- hóng xiāo lǐ xī鸿消鲤息
- hóng gào鸿诰
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.