燕鸿
燕鸿 (燕鴻) 是一个汉语词语,拼音是yàn hóng,该词语属于,分字 [燕,鸿]。
![燕鸿](/d/file/p3/686efa85bf3cd16d2860153fc9be1aa5.jpeg)
读音yàn hóng
怎么读
注音一ㄢˋ ㄏㄨㄥˊ
燕鸿(读音yàn hóng)的近同音词有 眼红(yǎn hóng)嫣红(yān hóng)殷红(yān hóng)艳红(yàn hóng)焰红(yàn hóng)雁鸿(yàn hóng)胭红(yān hóng)鴳鸿(yàn hóng)淹弘(yān hóng)烟鸿(yān hóng)烟虹(yān hóng)
※ 词语「燕鸿」的拼音读音、燕鸿怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
燕鸿[ yàn hóng ]
⒈ 燕为夏候鸟,鸿为冬候鸟。因多以喻相距之远,相见之难。
⒉ 指书信。
引证解释
⒈ 燕为夏候鸟,鸿为冬候鸟。因多以喻相距之远,相见之难。
引唐 司空图 《歌者》诗之一:“风霜一夜燕鸿断,唱作 江 南祓禊天。”
南唐 冯延巳 《芳草渡》词:“燕鸿远, 羌 笛怨,渺渺澄波一片。”
宋 苏泂 《雨中花·怀刘改之》词:“这回休也,燕鸿南北,长隔英游。”
金 元好问 《春风来》诗:“春风去后瑶草歇,来鸿去燕遥相望。鸳鸯不得双,燕鸿天一方。”
清 厉鹗 《筠谷见和移居诗奉赠》之一:“燕鸿踪跡十霜餘,谁道今来慰索居。”
⒉ 指书信。
引前蜀 韦庄 《清平乐》词:“碧窗望断燕鸿,翠帘睡眼溟濛。寳瑟谁家弹罢?含悲斜倚屏风。”
⒊ 燕 地的雁。泛指北雁。
引唐 李白 《拟古》诗之十二:“越 燕喜海日, 燕 鸿思朔云。”
更多词语拼音
- yàn kào燕犒
- yàn wǔ燕舞
- yàn yún燕云
- yàn hè gǔ燕鹤骨
- yóu yàn游燕
- yàn jiǔ燕九
- yàn xiè燕媟
- yān wáng tái燕王台
- yàn hóng燕鸿
- yàn cháo燕巢
- yàn shì燕饰
- yān zhào rén燕赵人
- zǔ yàn祖燕
- yàn ān kè dú燕安酖毒
- hè yàn贺燕
- liǔ yīng huā yàn柳莺花燕
- yǐn yàn饮燕
- dāo tóu yàn wěi刀头燕尾
- xiè lán yàn guì谢兰燕桂
- yīng guī yàn gé莺闺燕阁
- hóng shì鸿誓
- bó xué hóng cí博学鸿词
- duàn hóng断鸿
- ní hóng泥鸿
- hóng jiào鸿教
- hóng chén鸿臣
- lóng yuè hóng jiǎo龙跃鸿矫
- hóng piān鸿篇
- hóng tú huá gòu鸿图华构
- hóng róng鸿融
- fēi hóng tà xuě飞鸿踏雪
- hóng cè鸿策
- hóng lì鸿丽
- hóng shēng鸿生
- hóng zuò鸿祚
- hóng zhì鸿志
- hóng yè鸿业
- jīng hóng惊鸿
- qīng ruò hóng máo轻若鸿毛
- hóng zhēng鸿筝
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.