常宗
常宗是一个汉语词语,拼音是cháng zōng,该词语属于,分字 [常,宗]。

读音cháng zōng
怎么读
注音ㄔㄤˊ ㄗㄨㄥ
※ 词语「常宗」的拼音读音、常宗怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
常宗[ cháng zōng ]
⒈ 永恒的大宗。嫡长子所传之宗,祖庙永不迁,故称。
⒉ 佛教语。耆阇法师所立六宗之一。
引证解释
⒈ 永恒的大宗。嫡长子所传之宗,祖庙永不迁,故称。参见“大宗”。
引《荀子·礼论》:“故王者天太祖,诸侯不敢坏,大夫士有常宗,所以别贵始。”
杨倞 注:“继别子之后,为族人所常宗,百世不迁之大宗也。”
《史记·礼书》:“大夫士有常宗,所以辨贵贱。”
⒉ 佛教语。 耆闍法师 所立六宗之一。
更多词语拼音
- cháng tào常套
- cháng yuán常员
- cháng píng běn qián常平本钱
- bù cháng不常
- cháng diào常调
- měi cháng jiān每常间
- cháng píng cāng常平仓
- cháng jí常疾
- shī cháng失常
- fǎn cháng péng zhàng反常膨胀
- cháng yóu常尤
- cháng píng qián常平钱
- cháng suǒ常所
- guì cháng贵常
- jū sú shǒu cháng拘俗守常
- mèng cháng孟常
- gǎi cháng改常
- cháng pián常便
- cháng lì qián常例钱
- jiā cháng lǐ duǎn家常里短
- zōng jiào宗教
- máo zōng毛宗
- zōng lèi宗类
- tái zōng台宗
- zōng zhī宗支
- nào zōng pài闹宗派
- yōu zōng幽宗
- sān zōng三宗
- yào zǔ róng zōng耀祖荣宗
- lóng zōng隆宗
- sì lùn zōng四论宗
- gōng zōng功宗
- yí zōng夷宗
- zhēn zōng贞宗
- zōng shì宗事
- bǎi zōng百宗
- zōng bāng宗邦
- kāi zōng开宗
- wén zhāng zōng gōng文章宗工
- liù jiā qī zōng六家七宗
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.