常古
常古是一个汉语词语,拼音是cháng gǔ,该词语属于,分字 [常,古]。
读音cháng gǔ
怎么读
注音ㄔㄤˊ ㄍㄨˇ
常古(读音cháng gǔ)的近同音词有 畅毂(chàng gǔ)昌谷(chāng gǔ)长古(cháng gǔ)尝谷(cháng gǔ)长顾(cháng gù)常故(cháng gù)长鼓(cháng gǔ)常骨(cháng gǔ)长股(cháng gǔ)长毂(cháng gū)
※ 词语「常古」的拼音读音、常古怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
常古[ cháng gǔ ]
⒈ 常法,旧法。
引证解释
⒈ 常法,旧法。
引《礼记·礼运》:“祝嘏莫敢易其常古,是谓大假。”
孙希旦 集解:“常古,旧法也。”
《韩非子·南面》:“不知治者,必曰:‘无变古,毋易常。’变与不变,圣人不听,正治而已。然则古之无变,常之毋易,在常古之可与不可。”
更多词语拼音
- cháng lǘ常闾
- cháng fēn常分
- cháng cái常材
- ní cháng泥常
- nèi cháng shì内常侍
- cháng píng běn qián常平本钱
- wáng cháng王常
- cháng jiān bīng常坚冰
- cháng cóng常从
- cháng gǔ常古
- tài cháng qī太常妻
- cháng dì常棣
- nì cháng逆常
- wèi cháng未常
- cháng qī常期
- yì hū xún cháng异乎寻常
- cháng qì常器
- cháng zé shì常则是
- fēi tóng xún cháng非同寻常
- cháng chuān常川
- gǔ tài古态
- qián bù jiàn gǔ rén,hòu bù jiàn lái zhě前不见古人,后不见来者
- gǔ sè古歰
- gǔ zhōng古终
- gǔ cuò古厝
- tōng gǔ dá biàn通古达变
- chún gǔ醇古
- gǔ yě古冶
- qiān gǔ hèn千古恨
- gǔ yīn古音
- nì gǔ bù huà泥古不化
- suì gǔ邃古
- gǔ zhòu古籀
- pán gǔ盘古
- gǔ yě zǐ古冶子
- jiè gǔ yù jīn借古喻今
- xióng gǔ雄古
- lěng gǔ dīng冷古丁
- bó lǎn gǔ jīn博览古今
- yá mén cóng gǔ xiàng nán kāi衙门从古向南开
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.