常古
常古是一个汉语词语,拼音是cháng gǔ,该词语属于,分字 [常,古]。

读音cháng gǔ
怎么读
注音ㄔㄤˊ ㄍㄨˇ
常古(读音cháng gǔ)的近同音词有 畅毂(chàng gǔ)昌谷(chāng gǔ)长古(cháng gǔ)尝谷(cháng gǔ)长顾(cháng gù)常故(cháng gù)长鼓(cháng gǔ)常骨(cháng gǔ)长股(cháng gǔ)长毂(cháng gū)
※ 词语「常古」的拼音读音、常古怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
常古[ cháng gǔ ]
⒈ 常法,旧法。
引证解释
⒈ 常法,旧法。
引《礼记·礼运》:“祝嘏莫敢易其常古,是谓大假。”
孙希旦 集解:“常古,旧法也。”
《韩非子·南面》:“不知治者,必曰:‘无变古,毋易常。’变与不变,圣人不听,正治而已。然则古之无变,常之毋易,在常古之可与不可。”
更多词语拼音
- ān cháng lǚ shùn安常履顺
- cháng míng常名
- cháng zé常则
- xún cháng寻常
- shí cháng时常
- cháng dé常德
- cháng xì常饩
- nì cháng逆常
- qiǎo qī cháng bàn zhuō fū mián巧妻常伴拙夫眠
- cháng huái常怀
- cháng liáng常量
- cháng píng běn qián常平本钱
- bó cháng伯常
- cháng mín常民
- zǒu wú cháng走无常
- cháng wù wěi yuán huì常务委员会
- cháng hǎo常好
- cháng qì常器
- gù cháng故常
- jì cháng zhī jù季常之惧
- gèn gǔ qī wén亘古奇闻
- yìng gǔ gǔ硬古古
- hái pǔ fǎn gǔ还朴反古
- tán gǔ lùn jīn谈古论今
- gǔ dé古德
- gǔ jǐn古锦
- dǔ xué hào gǔ笃学好古
- gǔ zhuō古拙
- yǐ gǔ zhì jīn以古制今
- chóu gǔ畴古
- gǔ rén古人
- qī gǔ七古
- suì gǔ邃古
- shuō gǔ huà说古话
- gǔ liè古烈
- gǔ xiān古先
- jiàn gǔ鉴古
- gǔ diǎn gài xíng古典概型
- dé guó gǔ diǎn zhé xué德国古典哲学
- gǔ jìng古劲
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.