宣使
宣使是一个汉语词语,拼音是xuān shǐ,该词语属于,分字 [宣,使]。
![宣使](/d/file/p3/6d3a218cf2730ee3f67d4bc8a193c99a.jpeg)
读音xuān shǐ
怎么读
注音ㄒㄨㄢ ㄕˇ
宣使(读音xuān shǐ)的近同音词有 宣誓(xuān shì)宣示(xuān shì)悬师(xuán shī)旋时(xuán shí)旋式(xuán shì)眴视(xuàn shì)眩师(xuàn shī)悬矢(xuán shǐ)选侍(xuǎn shì)衒饰(xuàn shì)选士(xuǎn shì)选诗(xuǎn shī)衒士(xuàn shì)旋师(xuán shī)玄师(xuán shī)悬示(xuán shì)轩室(xuān shì)轩饰(xuān shì)轩餝(xuān shì)宣视(xuān shì)悬虱(xuán shī)衒史(xuàn shǐ)悬识(xuán shí)宣室(xuān shì)选试(xuǎn shì)萱室(xuān shì)轩世(xuān shì)旋室(xuán shì)选事(xuǎn shì)玄事(xuán shì)玄石(xuán shí)炫示(xuàn shì)玄室(xuán shì)玄市(xuán shì)玄识(xuán shí)炫视(xuàn shì)炫饰(xuàn shì)璇室(xuán shì)
※ 词语「宣使」的拼音读音、宣使怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
宣使[ xuān shǐ ]
⒈ 宣抚使的省称。唐玄宗时始置。派朝臣巡视灾害地区,亦称宣慰安抚使。
⒉ 宫中专司宣召的内监。
引证解释
⒈ 宣抚使的省称。 唐玄宗 时始置。派朝臣巡视灾害地区,亦称宣慰安抚使。
引唐 韩愈 《送陆歙州诗序》:“当今赋出於天下, 江 南居十九,宣使之所察, 歙 为富州。”
唐 元稹 《唐赠太子少保崔公墓志铭》:“是岁,前逋负尽入焉,宣使骇异之。”
⒉ 宫中专司宣召的内监。
引前蜀 花蕊夫人 《宫词》之五十:“圣人正在宫中饮,宣使池头旋折花。”
明 刘基 《有感》诗:“紫薇门下逢宣使,新向 湖州 召画工。”
更多词语拼音
- xuān zhǐ宣旨
- xuān zhào宣召
- xuān míng wáng宣明王
- chuán xuān传宣
- xuān fēng宣封
- jiǎng xuān讲宣
- xuān ní宣尼
- xuān zhù宣助
- xuān fáng宣房
- xuān chén宣陈
- xuān zhāo宣昭
- xuān qíng宣情
- zhāng xuān彰宣
- xuān bèi宣备
- xuān yì láng宣议郎
- bái xuān mào白宣帽
- xuān xún宣旬
- zhōng guó gòng chǎn dǎng wéi gōng bù guó gòng hé zuò xuān yán中国共产党为公布国共合作宣言
- bù xuān布宣
- xuān xī宣锡
- shǐ fú使符
- nèi gōu shǐ内勾使
- jīn yì shǐ金翼使
- chéng shǐ诚使
- shǐ guǎn使馆
- chóng shǐ虫使
- shǐ xīn bié qì使心别气
- guān shǐ官使
- cì qiāng shǐ bàng刺枪使棒
- shǐ shì使事
- bù shǐ不使
- yì shǐ役使
- shǐ jiè使介
- gōng shǐ kù běn公使库本
- dié shǐ蝶使
- qí shǐ jù祈使句
- shǐ tóu使头
- shǐ xìn使信
- chí shǐ驰使
- shǐ yì使役
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.