场师
场师 (場師) 是一个汉语词语,拼音是cháng shī,该词语属于,分字 [场,师]。

读音cháng shī
怎么读
注音ㄔㄤˊ ㄕ
场师(读音cháng shī)的近同音词有 尝试(cháng shì)常识(cháng shí)常事(cháng shì)常侍(cháng shì)长诗(cháng shī)长石(cháng shí)长逝(cháng shì)常式(cháng shì)长使(cháng shǐ)长世(cháng shì)长侍(cháng shì)长饰(cháng shì)长是(cháng shì)畅适(chàng shì)倡始(chàng shǐ)畅是(chàng shì)常试(cháng shì)常世(cháng shì)尝食(cháng shí)常时(cháng shí)昌世(chāng shì)唱诗(chàng shī)场事(chǎng shì)厂史(chǎng shǐ)昌时(chāng shí)常食(cháng shí)常师(cháng shī)常势(cháng shì)唱始(chàng shǐ)
※ 词语「场师」的拼音读音、场师怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
场师[ cháng shī ]
⒈ 古代园艺匠师之称。
引证解释
⒈ 古代园艺匠师之称。
引《孟子·告子上》:“今有场师,舍其梧檟,养其樲棘,则为贱场师焉。”
明 高攀龙 《<六生社草>序》:“求之于心,践之于身,而后出为文词。如农夫之言稼,场师之言植,宜其言之旨,而膾炙天下也。”
国语辞典
场师[ cháng shī ]
⒈ 整治场圃的人。
引《孟子·告子上》:「今有场师,舍其梧槚,养其樲棘,则为贱场师焉。」
明·高攀龙〈六生社草序〉:「如农夫之言稼,场师之言植,宜其言之旨,而脍炙天下也。」
更多词语拼音
- jí cháng棘场
- zhàn chǎng战场
- sān wàn liù qiān chǎng三万六千场
- chǎng wū场屋
- jī chǎng机场
- lù chǎng鹿场
- duǎn qī zī jīn shì chǎng短期资金市场
- sān chǎng三场
- lěng chǎng冷场
- pù chǎng曝场
- xià chǎng mén下场门
- wú ài dào chǎng无碍道场
- láo gǎi nóng chǎng劳改农场
- zéi chǎng贼场
- chǎng jí场籍
- yuán chǎng圆场
- nèi dào chǎng内道场
- tǐ yù chǎng体育场
- sù chǎng宿场
- chǎng dì场地
- xiān shī先师
- shī tǎ师塔
- nóng shī农师
- dū shī督师
- shuǐ shī水师
- chuān shī川师
- yǔ shī qiè雨师妾
- nǚ jiào shī女教师
- shī mǔ师姆
- chū shī yǒu míng出师有名
- jiè shī戒师
- shī zǐ cōng师子骢
- lóng shī龙师
- ní shī尼师
- shī gū cǎo师姑草
- fǎ shī法师
- xiān shī仙师
- dèng shī邓师
- nèi tài shī内太师
- bā shī八师
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.