场师
场师 (場師) 是一个汉语词语,拼音是cháng shī,该词语属于,分字 [场,师]。

读音cháng shī
怎么读
注音ㄔㄤˊ ㄕ
场师(读音cháng shī)的近同音词有 尝试(cháng shì)常识(cháng shí)常事(cháng shì)常侍(cháng shì)长诗(cháng shī)长石(cháng shí)长逝(cháng shì)常式(cháng shì)长使(cháng shǐ)长世(cháng shì)长侍(cháng shì)长饰(cháng shì)长是(cháng shì)畅适(chàng shì)倡始(chàng shǐ)畅是(chàng shì)常试(cháng shì)常世(cháng shì)尝食(cháng shí)常时(cháng shí)昌世(chāng shì)唱诗(chàng shī)场事(chǎng shì)厂史(chǎng shǐ)昌时(chāng shí)常食(cháng shí)常师(cháng shī)常势(cháng shì)唱始(chàng shǐ)
※ 词语「场师」的拼音读音、场师怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
场师[ cháng shī ]
⒈ 古代园艺匠师之称。
引证解释
⒈ 古代园艺匠师之称。
引《孟子·告子上》:“今有场师,舍其梧檟,养其樲棘,则为贱场师焉。”
明 高攀龙 《<六生社草>序》:“求之于心,践之于身,而后出为文词。如农夫之言稼,场师之言植,宜其言之旨,而膾炙天下也。”
国语辞典
场师[ cháng shī ]
⒈ 整治场圃的人。
引《孟子·告子上》:「今有场师,舍其梧槚,养其樲棘,则为贱场师焉。」
明·高攀龙〈六生社草序〉:「如农夫之言稼,场师之言植,宜其言之旨,而脍炙天下也。」
更多词语拼音
- wú ài dào chǎng无碍道场
- chǎng wū场屋
- xià chǎng mén下场门
- chǎng hé场合
- shā chǎng杀场
- shuì rén chǎng税人场
- dǎ gǔ chǎng打谷场
- hé cháng禾场
- yuàn chǎng院场
- dǎ cháng ér打场儿
- pào chǎng炮场
- duī duǒ cháng堆垛场
- guān chǎng官场
- chǎng wù场务
- xíng chǎng刑场
- yī chǎng一场
- zhù chǎng筑场
- yóu yì chǎng游艺场
- guān cháng冠场
- huān cháng欢场
- qū chóng shī蛆虫师
- tiān shī天师
- tuì shī退师
- qìng shī磬师
- dān shī单师
- fèn shī偾师
- wēi yí shī威仪师
- yuè shī乐师
- běn shī本师
- jiǔ shī灸师
- shì shī誓师
- shè rén shī射人师
- shī shì师式
- shī mǔ师母
- shī jì师祭
- wéi rén shī biǎo为人师表
- bǐ shī笔师
- shī xiōng师兄
- shī zǐ chuáng师子床
- zǔ shī祖师
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.