长史
长史 (長史) 是一个汉语词语,拼音是zhǎng shǐ,该词语属于,分字 [长,史]。
读音zhǎng shǐ
怎么读
注音ㄓㄤˇ ㄕˇ
长史(读音zhǎng shǐ)的近同音词有 仗势(zhàng shì)仗恃(zhàng shì)障澨(zhàng shì)章施(zhāng shī)章示(zhāng shì)杖式(zhàng shì)丈室(zhàng shì)章什(zhāng shí)帐史(zhàng shǐ)张饰(zhāng shì)张事(zhāng shì)彰施(zhāng shī)仗士(zhàng shì)张势(zhāng shì)张示(zhāng shì)章视(zhāng shì)张施(zhāng shī)掌事(zhǎng shì)长势(zhǎng shì)
※ 词语「长史」的拼音读音、长史怎么读由诗词六六汉语词典提供。
词语解释
长史[ zhǎng shǐ ]
⒈ 官名。秦置。西汉时丞相、太尉、御史大夫属官均设长史,后历代相沿。
例尚书长史。——诸葛亮《出师表》
孙权长史。——《资治通鉴》
长史张昭。
英adjutant; aide;
引证解释
⒈ 官名。 秦 置。 汉 相国、丞相, 后汉 太尉、司徒、司空、将军府各有长史。参阅《汉书·百官公卿表上》、《后汉书·百官志一》。其后,为郡府官,掌兵马。 唐 制,上州刺史别驾下,有长史一人,从五品。至 清,亲王府、郡王府置长史,理府事。参阅《通志·职官六》、《清通典·职官十》。
国语辞典
长史[ zhǎng shǐ ]
⒈ 职官名。汉代丞相和将军皆设有长史官,相当于现在的秘书长或幕僚长。而唐代州刺史下设立长史官,名为刺史佐官,却无实职。
更多词语拼音
- cháng lè wèi yāng长乐未央
- duì zhǎng队长
- shì zhǎng市长
- cháng fāng tǐ长方体
- cháng tǒng xuē长统靴
- cháng yè màn màn长夜漫漫
- cháng líng长灵
- cháng yán长言
- lā cháng拉长
- zhāng jiā cháng lǐ jiā duǎn张家长李家短
- cháng míng dēng长明灯
- cūn shēng bó zhǎng村生泊长
- cháng tì长悌
- mín cháng民长
- cháng hóng guàn rì长虹贯日
- zú zhǎng族长
- cháng jǐ gāo mén长戟高门
- cháng zhōu长洲
- cháng yòu长右
- yù yì shēn cháng寓意深长
- hàn shǐ汉史
- dōng guān xù shǐ东观续史
- bái tù yù shǐ白兔御史
- xìn shǐ信史
- huì shǐ秽史
- yú shǐ谀史
- bié shǐ别史
- qīng shǐ chuí míng青史垂名
- shǐ zuǒ史佐
- liù jīng jiē shǐ六经皆史
- èr shǐ二史
- shǐ huò史祸
- zhēn shǐ针史
- tóng shǐ铜史
- shǐ lì史例
- tiě miàn yù shǐ铁面御史
- bàn shí cì shǐ伴食刺史
- shǐ chāo史抄
- jiā shǐ家史
- sī shǐ司史
※ Tips:拼音和读音的区别:读音是用嘴把拼音读出来;拼音是把嘴里的读音写下来.读音是声,拼音是形.